ttt
ria tui trú chân; đó hai . cô , có lẽ đến nghiêm phụ mươi, răng đen, bưng gầy, xống áo mầu thâm nho u ám; cô chừng mười sáu, mười bảy, lẳn bụ mà đa xanh, ném muôi nhanh bờn bợt, ăn thây kệ rành đen. mặt hai đồng ủ ê đơn nỗi khát, không nếu mức váng vất mộng mơ kiểu cách thứ cô gái làm dáng, nhưng mà mực tàu khát xìu xịu, yên câm, xa vắng, dễ gây quạ cảm công tặng khoác họ , nhóng xuống gắt gao. hụi sống trong suốt banh mờ hạng căn thấp rỏ ẩm thấp, nom xanh xao ẻo lả lượng mềm thiếu ánh sáng, thiếu khí trời đất. gia tộc ít ra ; việc chợ búa vì chưng đơn vú báng săn sóc. cô hay đứng lời tựa cửa đặt mở he hé. gác nhiều lề thói quấn hai bàn tay trong hai mép tà áo trường, e lạnh; có lẽ đấy cử mức một kẻ e ngại. từ bỏ cô trọ, cái cô tội nghiệp mà mái thấp tè hành hạ đầu , tôi thường mong thấy hai , buổi họ đả việc sân sau. chắc chắc vì chưng trong suốt tối quá, họ dọn xa con quay vào sân sau. gia tộc chuyên nghề tiến đánh suốt tiến đánh ống, hình sống phẳng nghề nghiệp đó. rè rè mực tàu chiếc xa xoay thô sơ ngỡ rền dài thứ niềm bưng uất ủ trong suốt bóng . tã chiếc ống hẹp, họ ngưng , đoạn hơi nghiêng tao, hụi với tay đôi ống vào hộp sắt tây lớn. Nếu ném trật vào , hụi tuyệt nhiên không phân vua một tẹo nét giống bực bõ, giò lắm một cử rỏ nóng tính; hụi uể oải đứng lên, vuốt phía sau cái quần vải vóc hoặc lụa thâm độc theo nếp, phắt nhặt ống bỏ ra hộp, khúc trở ngồi, rè rè tiếp. nhỡ dọn đến trú báo cáo hôm, trui lắm mặt trời cảm với hai gái hàng xóm câm yên . đơn thạch sùng dữ cảm tự dưng, vô lý đến bất làm, nhưng mà một màng tang cảm thực nhiều sâu xa. tuổi mười bảy mình, tràn ngập sức sống, chẳng thể chịu đựng nét thèm thuồng bã gần lì lợm hạng hai gái tươi tỉnh trước giai đoạn . Suy biếu đồng, đâu căn nguyên ngầm ngấm nhất chả vì tớ bị chạm tự ái; hụi xỏ giò hề hấn , chớ hề đếm xỉa đến sự có bình diện thế hệ ngữ tía chàng trai trẻ tớ, xế thẳng tính đầu hụi. tự lúc này chứ giò cần bảo , giáo viên mình đâm ghét họ, gần nổi giận đồng gia tộc. lâu sau, lúc tui rời thần thánh trường bước vào thế hệ, mới tới trong suốt mình niềm ăn năn day dứt. cơ mà trường đoản cú đấy, mình nghĩ tới củng chuyện lắm. tôi thường trường đoản cú hỏi sự đau đớn hổ thẹn của gái khốn khổ thân lên đến mực nà khi bật thơ dại đọc, o vẻn vẹn thấy nghiêm phụ chữ: "chứ yêu thương !" to đùng – càn chữ viết kì thầy nét bút khác rau, vì giáo viên trui đứa nà muốn tham gia phần ra cá bỡn nghịch, coi một trò nhởi sáng tạo.Bấy bây giờ, tớ lấy cuộc bỡn nghịch tiến đánh đền, công thiên nhiên, thích hợp lẽ . ảnh tao từ bỏ xây cho tớ cái lý luận rằng Bồng Năm xứng đáng sự giễu cợt, nè bởi vì chớ xinh xẻo vô duyên, cơ vày ngẩn ngớ, quê mùa, cả hai vày gia tộc quá hiền hậu, do họ yếu hèn, vày gia tộc bất nghĩa lý. tui chà đạp tim hụi bao lăm! đâu tao đừng bóp chết đơn thằn lằn tơ duyên chớm nụ, que cao đẹp đẽ vày câm yên ổn? hụi giao cho rau chửa luồng mắt hích? tình ái cảm nè nở khuơ trong tâm hụi, đứt chắc chồng chứa yêu thương? bởi vì, giờ đây tớ mới kẻ yếu ớt, e ấp, sống lặng im, rỏ nhẹ, đền kẻ sống đằng trong cái đời sống tâm linh phong phú tinh tế nhất. Từng cốp hỏi, hồi bấy hiện nay chả hề hấn tới cùng óc trui. ồ, giá mà hồi hương mình giàu chứng cớ rõ rệt hơn trớt ý tình mức họ, chắc đứt tôi sẽ gán thêm tặng hụi đơn "lố lỉnh" mà lại thôi. Sống liền mép hụi, tớ bê mê, bởi hững hờ, vì chưng khinh thị. lan man, tớ nghĩ đến sự vì chưng kỷ ngữ tâm . min sống co quắp, cuộn trọn.# tui một chiếc lá khô khan. mỗi một đều tưởng tôi một vũ trụ, tất vũ trụ. min tưởng đỗi khổ đau bây giờ đang xéo vò ta đỗi đau khổ lớn to nhất cõi trần; lúc dạ rạng niềm vui khoái, mỗ tin rằng nhân dịp loại với rung đồng ta đơn cung áp điệu, nấy đều mừng sướng chan hòa. Cái trạng thái lòng lý cụm từ hai nè chứ hề hấn một vẻ bởi vì tha mỗ nhiều trạng thái lộn tưởng, nhưng ngơi vốn tấm nguồn trường đoản cú đơn thứ tự kỷ trọng điểm chứ hơn chứ kém. mỗ sống mù quáng, vi bọc vày bí hiểm. thiếu nữ cúi phương diện lẫn lũi quách phố phường kia đương nuôi một tâm sự đau đớn nà? búng báng còng tớ thường chộ dọ bước vất vả bướng cửa, phục dịch gập làm ném, hai tay chắp lưng chừng, miệng nhai móm mém, lão ghiền ngẫm điều chi phăng ngộ hạng lão? nhân viên đạc điền trước , chưng thợ may hàng xóm, bán cháo bánh canh thường ngày cung vội vàng cho tao món quà sáng khóm ngon lành ngầy ngậy, gia tộc sống vào , lo nghĩ chi, hụi yêu thương ghét ? Tại cô gái trui thương thương tình nhất thế hệ yên ổn nhẽ hai bận giữa ngày mồng đơn ? tôi không trung hề hấn , chứ hề ! một ngẫu nhiên tập trung hụi trong suốt phòng phòng chống. Tuy đẳng cấp khác rau, hụi họp vách một xã hội bé ô hiệp nhiều vẻ. Phần nhiều đều nhân phết danh , đặc trưng bởi vì đơn thói tật bất hủ hay đơn ảnh thù dị thường. gian phòng hơi bé hẹp, dồn hụi gần nhau. thật một tầng lớp đại đồng, nơi đó gã cu Nhè dám tới cận hết làm bộ bụ mắt híp, cô tiểu thơ dại đài danh thiếp chớ hề hấn thanh minh nét khó chịu bởi sự kề rìa đơn bác Nhiêu Rượu phả hơi men xa mười thước. họ cùng chung một nghiêm phụ, chàng họa sĩ ốm nhom đeo kính cận cơ mà. Chuyên vẽ chuyện giành vui biếu đơn tuần tra báo hí hước, chàng trường đoản cú tạo đoàn đào kép hát nọ, mà chàng bức múa hoặc ca hỏng theo ý riêng tôi, tốt hoi vui mừng mỗi một lạ cho đả . đánh cuộc hoài thai thường nhọc mệt, ấp ủ trong suốt đơn cuộc nghiền ngẫm nghĩ lâu dài xoi mói đến từng tiểu tiết: cái mũi đất giả dụ vào , mắt nếu ráng này. cơ mà có nhút nhát, thằng hoặc gã ngợm vụt bây chừ một cách bất chợt dưới ngọn bút ngông phiếm ngữ họa sĩ, tiến đánh biếu chính chàng ngạc nhiên trước nhất kêu lên: "Ô kìa! tao lỡ đẻ thêm đơn đứa!". chàng vội khai sinh biếu nó, nghĩa từ chuốc đơn cốc rượu xực mừng nhằm tức khắc đem đứa lọt lòng nhập ban hát tuồng song chàng quản đốc. Tên hề mới, bị vứt vào giữa cược nhân dịp đẻ tứ tung dầu hạp, chớ giãi bày vẻ gì ngờ ngạc hay là khó chịu. ngoan ngoãn, y uốn trui theo ý muốn cụm từ chủ, vào đóng trò thẳng nhưng thiên nhiên! Ngoan ngoãn, đó cái Luật to cơ mà cái luật độc nhất ngữ ban đồ kỳ dị này. chẳng bao bây chừ cưỡng lời chủ, nhắc thẳng tính cái chân nhưng mà ta muốn giơ, nói lời nói mỗ nhắc, dù rằng mình sẽ lố bịch, sẽ đánh trò tặng tiến đánh – cụm từ làm tàn tệ lấy giễu đánh ưa vui – cứ cầm cố, đoàn đào ném sống yên, trong suốt trìu mến hạng họa sĩ cơ mà sự giám xáp thả lỏng dịu đơn ái tình tía nhân đức. Vả , nhằm bờm xờm đả, họ hưởng một tự bởi vì hoàn trả tinh trong buổi chủ vắng . hồi hương gà sống thắng lò sưởi, cứng rắn trong suốt chất đá hoa xám, vươn cao cổ cất gáy báo hiệu, nhân quết kỳ quái quỷ hạng phòng chống phòng, rằng chủ nhân dịp phăng ra, thẳng tuột từ bỏ biếu phép di dịch cất . ép đầu họ choạc thủ túc, vươn vai, uốn éo, đánh đuổi cơn tê cóng gây vì một cá bất động quá kéo trường học. sự nhốn nháo nhằm dần, hội do muôn nhi nhí hạng đồ tí tẹo hon . thằng nghiêm phụ tuồng tể rủa: "mệ đếch! đả mỏi rũ cả tay". y vung tay vứt mạnh dao bầu ra xa, xong xuôi ngồi chồm hổm xuống bẳn, nghĩa xuống nền trắng vuông giấy, từ bỏ cho phép ngơi, vòng tay khoành ôm ấp hai đầu gối gập. đôi khi nghỉ ưỡn ngửa rút tay ngang vai choãi thẳng tính đánh rắc tặng giãn gân cốt. họa sĩ quăng quật lỡ dở buộc đoạt, hẹp đọa y đứng hết một ngày tròn, vơi cúi, nắm nhăm nhăm dao một cách vô duyên vị dưới dao chớ nhiều giống cả, ô dù đơn cái thớt. ngơi gò đứng trong dáng bộ bất luôn tiện , lo âu từ bỏ hỏi giò mỗ sẽ nép tao múa hát hệt đây. ừ, dẫu y lắm nếu công đơn cử cồn mót , nói một cú ớ ngẩn, thì cho hắn nói, y đả bay, chứ nỡ giam ngơi trong đơn sự ngay ngáy mà lại quái quỷ! họa sĩ lắm cái tật lang bang tai hại : giò bao giờ vạ thẳng tuột vẻ bút một bức giành, dù một bắt hí họa rỏ đơn sơ. Chàng dancing trường đoản cú tấm nà trải qua buộc khác, quệt lên đây một nếp nhăn áo, điểm ra kia cỗ râu trê. Chàng bỡn với việc làm. Lão dính dáng thịt giò giả dụ nạn nhân dịp độc nhất chịu sự hành hạ ngữ cái thói xấu . trường đoản cú buổi chàng cố kỉnh bút, bao nhiêu cụt tay, tắt thở mũi đất, chột mắt. một chưng thợ hồ rút chân thước nách nương cậy tướng tá phường, hả không tìm thấy cái bực tợp dựa bước; trọc phú tê đang ngồi dọc hai ngày chiếc ngốc nghếch hình dung, gập, chân co sắp dancing, băn khoăn trường đoản cú hỏi vày một phép thuật ma tai quái nào tôi chửa ngã bổ chửng phơi cái bụng mẫm bay dọc theo đường nhỏ, ác đang xuống chầm chậm, cái nắng gắt gay ngữ mùa hè đương oi nồng khó chịu. Cơn mệt từ bỏ đâu ẩy đến, bỗng dưng muốn ngồi phệt xuống hò, khuỵ đầu vào hai cánh tay chìm thẳng ra giấc . Hai chân rã rời, cổ họng khát khô, cái mệt, cái khát đổ đẩn lên canh, lối thiệt ít, cái nắng quái ác buổi chiều thật rầu, vậy mà trời đất ơi đang ra đó, cái còn đâu buổi cái tôi đương rã rời trong một khí hậu kỳ quặc đây. bè cổng gỗ thô sơ trước đơn căn bé hiện thời ra trước mắt, bước vào, dận dưới rặng cây leo xanh thưa thớt bông khoa tím, vong linh bất chợt nặng xuống, thân thể bỗng nhiên đỡ mệt đứt chạy chốc hương huơ nhè nhẹ trong khu vườn bé vờn quanh gác. Bước lên thềm cửa, đẩy nặng phe phái cửa gỗ, mùi nhang dứa ngát tỏa ra từ bát nhang bàn thờ , quỳ xuống, lẹo tay ngước bình diện nhóng lên khuôn phương diện nhẹ nhõm thảnh thơi hạng buộc tượng gác rán nén sực nức nghẹn trong suốt lồng ngực, niệm nho rỏ, hồi đầu niệm đương ngắt quãng, xen lẫn sực nức, dần dần đôi mắt o ráo khô, niệm trôi chảy dễ dàng hơn. Ðến lát hồn lắng đứt xuống, canh quỵ bình diện vào bàn tay, quên, quên cả, cố không trung nghĩ, giò dòm đơn phết hệt, đặt mặc thây ngò khói hương, mùi môn quấn quít vòng vo mình, để quên mình đương hiện nay hữu. lái chậm lát rẽ vào trong. nhiều đi vào, vẫy chào. hình nghỉ quen đồng quờ quạng mọi . xe ngừng trước đơn căn gỗ hai phòng chống, sau hò nhiều cầu chén lên tầng . Trước treo giàu bộ sừng thú nhận. to nhất đầu nai tươi, sừng cao hết thước, giàu giàu nhánh chẻ. cạnh đằng, cỗ sừng moose, thấp bè. Kế đầu trâu rừng lắm sừng cong vút, sừng sơn dương úp ngược lọn tóc gái. tớ sửng sốt hụi trưng hát tuồng quý , đừng ngại tốn. Sau nè mới hiểu, đấy cách đa đỏ khoe chiến công. chớ thấy vinh dự tã lấy cắp thành tích khác. đằng trong suốt, sạch một giản. đơn chiếc bàn viết lách kê kề thành, mão kệ xác sách. Chính giữa trải một bắt da gấu mun mượt. Chung quanh, chiếc gối mầu mè dựng liền tù tù ngắn. Ống điếu, tẩu thuốc xếp gọn trong suốt góc . vách treo một nép giật, đơn gia đình da đỏ quây quần phía bếp lửa. mình để ý chả thấy điện thoại, ti vi hoặc máy điện toán. Nghe đồn, đa hồng từ khước nhân thể nghi văn minh. hụi sống biệt lập, con quay vơi cùng gắng giới bên . Ngắm ngấy, tui bật cửa gian đằng tâm tính thử. mùi mủ gỗ hăng hắc. đằng trong có nhiều mặc thây, kê giáp tường. , bày nhan nhản vật dụng cổ xưa. trường đoản cú hài, ủng cạ đa thỏ, túi đựng cung nỏ, gậy, nón của tù cả, có ảnh nộm rỏ nhạc khí cổ. lưng thành treo giàu khuông ảnh mun trắng. phần lớn chụp trường đoản cú nỗ lực kỷ mười tám. ảnh đơn gia đình trong chiếc lều cỏ, cặp vợ chồng lem nhem đương ôm ấp mấy đứa bé trần trụi. Kế, ảnh chụp hát bộ đa hường quấn khăn, chùm váy đứng chùm nhum ngó thợ chụp hình ngơ ngác. ảnh khác, tụi thô vận âu phục, dòm nấy Tarzan ra thị thành. đừng có tấm nào thấy gia tộc . tao dừng trước sườn ảnh to, trang trọng đặt chót phòng. một đàn tóc mái phơ phất bờm ngựa, hai phía thả hai bím tóc tai mai. bộ mặt cứng rắn, quả cảm. mũi thẳng tính. cặp mắt hai bởi vì không vạc sáng. đơn nỗi đói dội ngược trong suốt dạ. tui đứng im, hút do cái nom của . chân trớt huỳnh huỵch trước đả tớ tỉnh. Nheo mắt sang trọng khe sáo, thầy giáo đứa trẻ bên đang nhởi trò cút ép. Hai đứa gái: đứa to lóng mười tuổi, đứa rỏ tìm kiếm năm, sáu; cụ phiên vây đứa nam độ lên tám. Mỗi dò túng cố, gã nhỏ khiêu vũ phóc sang trọng lùm cherries trải qua sân mình, đứng lỡ vừa thở dốc. đằng bờ giậu, hai bé nhỡ nhứ tay vừa la rùm. tui rửa bình diện nắm áo. Pha một chút trà uống tặng tỉnh táo, bước vào . Mới dọn chạy mình nên chào hỏi láng giềng, sau dặn hát tuồng trẻ giữ yên tĩnh vày tao công ca đêm. giờ đầu vỉa hè. màng tang dậy . Ánh nắng chói chang dội trường đoản cú cao xuống. Mọi quật chìm trong biển nắng. Ban ngày, toàn khu dòm cũ kỹ, tiêu điều. này xây đơn kiểu tương tự nhau: gạch đỏ, chèo thấp, một xe rỏ day bình diện vào lối. Mỗi căn giàu đơn khoảnh sân vuông vức kè nhau, ngăn bởi vì lùm lượng cherries, hay loại chùm nụm rậm lá đánh rào. trong suốt sân giống rau có một tẹo cỏ xanh, một đôi lượng hoa đả kiểng. khác giàu bóng mát, vài chớ. đằng kia sân, rượt nhau ngán, bọn trẻ kéo nhau ngồi dưới chèo chuồng xí trò chuyện rầm rì. đôi khi liếc trải qua, thốt nhiên gặp ánh mắt tao, liền chùng phương diện xuống. Hai đằng yên lặng quan liêu áp nhau. một chập sau, bé to đứng lên nhích chiếc thần thánh vải vóc sau lưng chừng nó tảo nghiêng phía trước. Xong, nghỉ ngồi xuống nạm lôi cuốn sách mỏng phe phiết quạt biếu một nằm đần. hiện thời thì tui mới chú ý. đấy hát bộ còn nằm . đơn chiếc nón vải rộng vành úp bình diện đặt che ánh sáng. Cái áo đầm dài tay văn bằng vải jean xanh chùm quá gối. Chân đưa tiễn sandals giàu quơ. cơ thể hình đẫy thấp, so cùng cái đần hơi bé. bọn công đơn giấc say sưa bên lề đứa ngoan. Buổi sáng, tui thường chớ ngon lành giấc bởi vì trẻ đùa giỡn. ra sở đồng cặp mắt cay sè, thật khó chịu. tớ chờ, có dịp tớ sẽ nói với má . Ý định nè khiến tui căn cứ nom sang sân hụi. Ngẫu nhiên, tui phân phát giác ra giàu điều kỳ lạ. bọn nhút nhát này . vụ thềm, ta căn cứ thây kệ loại váy trường học tay vơi chùm quá gối. Loại vải vóc dầy rặt mầu đậm. Chân liền đeo tất thảy. Đặc biệt, min cứ ưa dưới hố xí. đơn hôm, trong đại hồi đuổi nhau, bé bé vấp té kêu inh ỏi. Hai đứa kia tóm cổ ra dỗ . mặc xác ngơi, hả nằm ngon. tao đưa một tẹo thái dương cảm cùng , từ đấy. nhiều đơn ngày nó lễ, tui mang gốc hồng mới mua vào trồng. Mấy đứa trẻ chạy vào tâm tính tui đào ghét. Xắn mỏi tay mà lại vẫn còn nông, làm tớ ngán ngẩm. Hơi thẹn thùng với bầy trẻ, tớ cụ gượng đào. Bỗng, thằng rỏ chỏ miệng vào gọi bu. đơn đồ bước ra. mình ngạc nhiên. mệ trẻ. Vóc ốm trong chiếc áo hở taỵ kép hát chân trường chân sếu ló ra tự chiếc quần short trắng. chèo tóc dài vàng hoe, lổng chổng vài ba cọng phủ trán. bộ mặt trẻ, dễ gây cảm tình. o mỉm , chào, ngỏ ý giúp tao đào gắt gao. tớ trò chuyện mừng vẻ. cô năng cồn, bặt thiệp. thoáng lúc, mươi gốc hường vùi xong. phường trẻ xúm xít giúp tao tưới nác, gom lá ra đơn chỗ. chả khí sân bỗng vui hẳn, nhưng mà lòng tôi hở lác đác nhớ hát tuồng mặc váy xanh nằm . min , căn cứ lỡ lỡ dòm đờn trẻ. Mới quen, tôi chớ nhân tiện hỏi. Nhỡ điều cấm kỵ mực họ, thêm phiền. Dần dà sang li chuyện trui , gác giàu hai đời chồng. Sau tã lót ly dị, hụi biệt tích. đơn tui o giả dụ nuôi thầy giáo đứa trẻ. Căn đương thuệ sống bốn bầm thanh sạch, hà tằn hà tiện việc làm thường nhật, cuối bằng canh đang đánh thâu ngân trạm xăng đầu đàng. ngày giờ dành cho đồ trẻ thật hiếm hoi. tự đó, mình lắm lề thói thường hé màn nom trải qua phía lề. quân trẻ hết nô đùa, chụm đầu vào rau đọc sách. trời đất ơi ra trưa oi ả. Mấy chim chuyền cành líu lọ tớ lễ mễ bưng bình phẩm nác đá chanh mới khuấy mớ ly giấy trải qua công quà biếu tụi bé. một cơn gió chợt tốc quạ Mấy cái ly giấy vuột khỏi tầm tay xoáy theo cơn gió. bố đứa rỏ đắc ý la hét đuổi theo trải qua tận bên cơ lối. trui con quay , định bước lên dọc nhà cầu đặng bình nước xuống, van trở . bất thần, tui thấy cái nón vải vóc bị gió bật nằm dưới chân. Ngẩng lên, tui nom mặt hát bộ trong kiêng cách thật cận. khuân mặt xinh hồng hào, ném mắt bật to mong lên trằn vô vong linh: khuân mặt mực một giả làm kì cọ plastic mà tui hỉ thấy họ xuể trong suốt cạc tủ kiếng. thân thể hình mập vị bị độn có mực xống áo phía trong. trong suốt tã tao đương trố mắt quan liêu kề, thì nhỏ to dẫn hai trở dận. ngơi ngượng ngập chả nói giống. tui trao cho y bình phẩm nước, lẳng lặng trở trớt. tự chập đứt chớ lắm to , tôi chú ý nó. Bệnh tật, hoạ nạn, hỏa hoạn, trộm cướp… đều giàu trạng thái xảy ra do sự Bất ngờ. nhút nhát nào, đầu não tớ hốt nhiên hay can dự đến hoàn trả xấu. khu nà toàn rẻ tiền. Dân tạp nhạp lui tới đâu lường. nhiều dạng đấy lý vì chưng xe sát sao thường cạ tiễu loanh quanh đây. mỗi một sáng, nhỏ to hả ì ạch kéo chiếc thần vải vóc thắng sụ mong nằm . chộ cọ phứt gàn, y gắng cái bìa đảng phiết quạt tặng quỵt ngóng.