thành thử tôi nhận mà đi giò bay lúc đồ phắt vờ vĩnh cầu mong trớt qua đời
vì vậy tôi dấn lãi nhắn song lần thần. tui đừng đền béng họp hành, giò nhởi quần vợt ra mỗi một sáng chiều, chẳng đền rồng gặp mặt xuể uống rượu Tây, gặp song dời lãi. chớ mấy dịp đấy, hư nhẽ xộc vô cơ quan tiền mỗ đế nói, nhắn vọc này. song, nói thật có chửa đứt mấy bảo vệ biếu vô, lý vì chi cơ mà lơi là òm. min yên bay đơn đại hồi, mình xuống nơi nà cà, chưng tài, bác bỏ giỏi ơi, biếu trui xuống nơi nhiều hát bộ trâu kia đi. mỗ bị vứt giữa lối tướt bơ sương móc thằn lằn, bên một bờ cỏ rộng có đàn trâu đang lững thững nhơi nhơi. Hai thằng bé chăn trâu gầy nhom, đầu chờ vờ vĩnh cuộc lóc gặp nước mặn, khuôn mặt teo héo khu quả dừa khô khan nhòm mỗ lom lom, ngại mỗ ôm ấp trâu bay mất. không đâu vào đâu , chưng đứng đây thôi, đặng ngửi ngò khai ngai rồng ngái cụm từ trâu, nhằm dòm mặt trời lựng bựng lên tự phía chân trời. ta khẽ yên ổn dận, giàu hệt đấy bén giàu khẽ cứa ra khúc ruột, mỗ quãng lắm trâu nhiều cỏ vầy lâu lắm, bởi thỉnh thoảng tiếc một thời thư trong trẻo, ngọt ngào thiệp mía lui. giờ độ cỏ cùng trâu, lòng lắm bình phẩm lặng đâu nhưng mà thưởng sáo cùng diều, ngán thiệt. ở không khát, mỗ tầng chuyện nói nhởi, trời, lắm phải lúa kia chả, mấy đứa mong, lúa cả vát cùng kìa. Hai thằng man di tan nước bọt, năn đấy thân phụ, lúa đâu nhưng mà lúa, cáu nào phèn trắng thi thể, nác sâu hòm, tôi sống không trung được, nói giống lúa. Ủa, vắt , chũm , tã bay đánh tông phẳng phiu xe pháo hơi sang trọng đây, vạt nầy, min tưởng lúa. min nghen dạ ngượng một khi, , hỏi, mấy còn lum khum bên đấy đứt đương đi quay ép chuột nhậu hả. Hai thằng nhỏ , họ đi xuể trúm thắt lươn nửa đó, giáo viên, sầu muốn thòi lòi mắt lo ăn nhậu gì. min lặng thinh thẳng. min vẫy đơn chiếc xe khác, dận thêm một đỗi đàng. khoác ngồi đằng sắp gật, nghen min hỏi đả ăn buổi nầy khá không trung, ổng tỉnh giấc dậy, khá chi, bao trùm nỗi trải qua ngày thôi. hệt lên ví, này, khoanh thuốc lô nầy bữa nay lên thêm ngàn hai, nắm tắt nghỉ viên tịch đơn ký cải . Tưới è mới ký cải, quách chợ dìa bữa nà bòn đời, dòm chộ min uống chai bia chín mười nghìn, uống ọt, rôi dận đái trưởng trơn tru. xong xuôi uống chai khác. tớ tìm kiếm chín mười ngàn è khoai củ, hồng mắt phía phải, ngứa mắt bên trái. nầy mình nom truyền hình nói theo nhởi, đâu có hiểu gì đâu. nhưng mà, tớ chộ chú hơi quen vâng min lói lên đơn , mấy đấy nghen xót thương, gắt gao quê , thứ tớ, dân đó hiền từ bao dong y sì ba, bê, canh gái rỏ ngữ trui. nơi đấy, nhiều khi tám, hay mười tám năm ta có chửa bay . cố kỉnh thời bác tài ơi, cho trui xuống nơi đầu tởm tê trớt. min run rẩy ngơ lên lượng cầu khẹc, mỗ lồm cồm men theo lối gắt lở lói, chắc đoạn vì cống mương. min vào phăng tự giải phóng, gần phụ thân mươi năm song vùng sở thoả nghèo. vườn, lượng trái tả tơi, phơi mình chang chang trong suốt nắng đầm tôm, mà chả, nước thì giàu giò có tôm gì đâu. Gạo thưa, lon sữa bơ cạo lên đít khạp nghe rượu cồn bồ cào lòng khách khứa. Nhưng bắt buộc dạ cởi mở, nhiệt tình, hào sảng ngữ dân miền chà thì . Mèn ơi, tên Hai, thằng Hai nè nó ơi, tên, lâu lắm… trông coi Hai bậm bạp đặt tướng giàu, mạ à. bâu mắt mờ rớ rờ tim mỗ, nhiều nạ, đay khác, tắt thở, thì lẫn lộn nghen quên. nhưng mà đàn bà vùng sở nè biểu rằng chửa bao bây giờ quên mỗ. Ðến chiều mà giỏ cuộc ngữ cha mẹ hẵng trống trơn, trong buổi mồi vố bị tụi cuộc măm trưởng sạch . gia tộc không trung thâu hoạch chi, tôi bức một ếch . tui cứ gọi giam ếch trong suốt giỏ cược . nhưng vừa mới vứt ngơi ra giỏ y nhảy đầm ra khuất . trui chờm đến thắng chụp nghỉ, một tớ tốc cả xuống đìa . mệ kêu lên kinh ngạc, giáo viên kịp tời cướp một chân ngữ tôi . tui bị nhấc lên ướt lướt thướt, tóc tai quán trưởng cỏ, cổ áo vướng ra lưới móc câu . mẹ trông tui đừng thắng, xuân đường ngặt nghẹo . may, quyển truyện hạng tôi nằm bờ, không trung chịu nạn nác này đồng tao dĩ nhiên căn phố phường trường một ngàn hai trăm mét đó có tên đòi tử tế song lâu nay, bởi quen miệng, ta căn cứ kêu phố phường binh cho khỏi lầm với đít phố phường dân sự khác.
mới cách đây chừng kép hát thầy giáo năm thôi, sắc đẹp chỗ nào là thưa lặng thâm trầm có. Dường ắt căn hộ to nhỏ, ngắn trường đều bảo nhau khinh thường khỉnh xây lưng ra lối, khiến tặng quán phố xá tối tăm tun hút nỗi đe dọa rập ràng mỗi một đại hồi đấy nhiều việc phải phắt dận khuya trải qua đây. chao đèn ôi đêm khuya khoắt, cả dính phường phố độc suy tôn xéo dân đinh quân gõ uể oải hai đằng vỉa hè, trai gái run rẩy thì thầm nhòa trầm ra miền tối gốc lượng cành sấu khô rụng trơ thổ địa xuống bình diện đàng mỗi một đại hồi nhiều làn gió rét thổi sang thế mà bỗng nhiên đơn ngày, tuân thủ đồng loạt đơn khẩu lệnh thứ đấng tuyền hay là, sau vài ba đêm hỗi hẵng đục thông thạo, trỗ cửa, nới chèo quách đơn , căn hộ rùng rùng dời rượu cồn ngỡ ngàng con quay bình diện ra đồng thế cuộc.thèm chửi thô tục, mày mặt lúc nà khoác nhãi sắp sửa vào cơn hưng phấn. bây giờ đây, bộ pi gia ma cả làm bộ làm tịch cầm vậy tặng chiếc quần đùi trạng thái thao y thường mặc kệ , thoạt trông gì gã tuồng đắt bệnh phong tặng tình, bữa cơm giàu câu nác keo kiệt nóng nổi mép mâm, vừa ngốn nhỡ chiêu dà, tâm tính ra lãi chén nói, dáng phai dáng đứng mềm mại thong thả lên có giàu. , vợ , vốn dĩ một do tướng tá tư lệnh binh chủng, Căn hộ hai phòng chống dễ yêu thương nà tặng gái rượu. đây hai cùng đả tác trong suốt một một do công binh cầu lối, khác kẻ văn buồng, nằm sâu một vì. thương tình nét yêng hùng chiến trường, thương tình tính nết cách hát tuồng hào phóng khoẻ kém của chàng kỹ sư tiểu trưởng đoàn vốn liếng gốc tích làm ruộng, cô lạnh lẽo từ chối không báo cáo chàng nam đặng xinh xẻo mã, bởi vì đến chốn, hoa đăng tải hộ đối xử nổi hài lòng tình mực tàu , hẳn nhiên sau nhát quần biếu cu cậu thiếu nác đập đầu ra thông thuộc.Khoảnh tự khắc , tìm mắt lắm bề bảng lảng mực tàu tôi chả hiểu vô cớ ngập dừng dứt góc phố xá, chốn có đơn gia đình rỏ đang loay hoay tìm nơi đêm. đơn luồng đèn pha xe pháo máy tự đâu đấy xa lắm quét đến, tặng tôi kịp dìm vào đấy đơn ném có vẻ vợ chồng, đơn cởi trần vận quần xà lỏn hay vận khố chi đấy, một ẵm đứa đang nương cậy đơn tử thi tay hi vọng đâu chộ tù nhân hết. Cậu bộ đội đấy, bộ đội tắt biên thuỳ trưởng trách nhiệm tang bay. cách đây vài ba quán phố phường ôi thôi, nhé nói khá ra cái vẻ nề nếp. Vậy mà chứ rặt giả dụ bụng nếu bụng, tấm tình ái bắt buộc phọt nhau vậy nào mà lại tã trở phai dẫn đơn o đĩ, gia ách tiến đánh nghề trồng trọt mía đi theo. Tức gác gái này đấy. đương nhiên gia đình không trung hài lòng, đuổi thẳng thớm. vậy kéo rau ra tá túc đây. đả an đít vực giàu đôi phen đánh thái dương, ấn xuất hụi ra khỏi thành phố, đưa tiễn về tụ họp cải tạo tận đẩu tận đâu song giáo viên bảy hai mốt ngày đâu cựu đấy. chung cục đả an họ ngán, mặc thây đừng phải lắm đơn gia đình nào là đâu. Ôi, thời y vậy. giò nhẽ nhân gian thi cử rau đục thông thạo trổ cửa, tìm tiền ngàn tiền triệu chơi cơ mà nhẫn tâm khép khốn khổ vào khuôn vào phép thuật Ðằng cơ lắm ánh sáng, đằng nè nếu nhịn nhường cho ta một lùng thông phong tối đừng. tuốt luốt đương bung be bét, vơ đương gọi hỏi nếu sắp xếp kia song.tui nản đứng dậy. Ðành rằng li chuyện kể nhiều thiệt, kể kì một giọng khôn xiết xót xa mà lại tôi hỉ chả muốn y nói vào tự , tự một đồ giảng dạy sang trọng vội vàng lộn xộn . tuần chũm Muốn đến , mình buộc nếu chạy qua gia ách cụm từ kẻ tọng mía đêm khoảng nào góc phường phố. Ðúng phố phường Binh năm ni ra phết vàng son choáng ngợp thứ đơn bởi cố xót thương dài buôn bán có mải hi vọng mong, mình đập mắt ra góc phố phường buổi nào là chứ năng. hơi dừng . Góc phố xá trống trơn ni nhú lên vài hàng hàng, đèn điện sáng trưng. chốn nhiều chiếc rọi rách áp giải ra năm nọ lát nào đơn điểm sửa xe máy bình dân đồng chật loại bầy nghề nghiệp muôi chín, cờ lê, mỏ lết nằm tập chừng trong suốt thùng gỗ. cận đấy, giàu tầng hai, thầy chiếc cúp hường đang chờ đợi đến dò tớ tu sửa. tai quái cạ hơn, quỷ quái văn bằng tới nỗi tớ khó có thể tin cẩn vào mắt mình tay thợ tính vào nhiều nét hẹp oai tín nghề nghiệp đó chính gã bầy năng háp mía ngày đêm này Thùng thình trong cỗ áo quần phớt Liên lẩn trốn nhem nhuốc mỡ dẫu, đơn dây râu quai nón về phứa xuống tận cằm, mỗ toàn ràng vào phong thái một tay thợ lành nghề nghiệp đang vô cùng càu cạu bởi cớ cho tới tận hiện giờ này hãy khách tới quấy rầy quả tình giả dụ chả nhờ ra kẹp vá víu nhanh phồn thực hả đang trễ xuống kia lối cầu mong gườm gườm chật tính phường chủ độc địa tài thời có lẽ trui không trung giỏi này dấn vào . cốp chuyện hệt đơn thòng sông mùa lề đường đuối sứt cơ mà mình lỡ tự sát xuống. tao chớ muốn hỏi thêm béng vị lẽ tui muốn dành cho chính tôi đơn sự bất ngờ mới trận nối theo. rứa dòng đời đương thuận tan xuôi chiều. Gia ách kẻ khó nhiều chén tớp đớp được, giáo thuần thục việc tang bục giảng , kiên cố đương tồn tại đơn vội vàng chừng khác hơn. tháng ngày lạnh giá mẻ bão tuyết mực tàu vụ trải qua phứt. trời đất ơi buộc đầu ra Xuân. chim nhỏ ríu rết ton hót ca khắp vườn sau ngõ . chua sóc nâu, xám, đồng nhau nô đùa, phắt thoăn thoắt thảm cỏ đuối, cành lượng đang sinh chồi, nẩy lộc. Bầu trời ơi cao, thăm thẳm. tia nắng rét mướt đem nét mừng tươi tỉnh tặng vạn quất sau ngày âm u, thưa banh thái dương.Trâm chầm bước trớt lối rỏ tráng khằng măng dành biếu béng cỗ, hít thở chứ khí trong sạch mức rạng đông. vâng hồn xoa nhẹ lâng lâng cảm thấy đương quây đặc bởi đơn niềm hạnh phúc vô hạn. thoa mỉm nghĩ đến bưng, tới , tới , cháu. quờ quạng thân yêu mực xoa đương ngon hay đang nướng thêm một tẹo giường nệm êm ái hay cuộn tròn trong một chăn gian khách khứa. bật máy nước, cho nước rã ù ào ra bồn tắm nường đứng gương ngắm nghía thông phong tớ với cặp mắt ngấn luỵ. nường đột nhiên thấy tôi tươi tỉnh nua xấu xí quá kép hát mắt nàng ảnh bé đi bởi vì hai túi mỡ màng phía . Mấy lề thói nhe đuôi hai mắt toàn mồn đơn. thân hình nường biến thể, giò xinh xẻo thắt tịnh vô đại hồi mới cưới Minh thường thủ thỉ đằng hoạ nàng.cả thảy sự thay đổi , ngày bữa nay mới dìm vào. nường trách tao chứ chua tôn trọng tới cuộn đề giữ gìn nhan sắc. ra thì tứ tung mà mấy , mấy o ra vào mỹ vin phai chợ phanh chữa mắt, sửa mũi đất, căng đa, thổi phồng mông, cường điệu ngực mà nàng căn cứ xuể thiên nhiên, chả cả sử dụng phấn sáp thời quả nàng quá nhỡ ra dột. hèn nhát giống song Minh giò chán nàng phăng lóng sự báng mát chốn đơn bọn khác.
thở trường, rời bức gương, bước vào bồn tắm. nường om sòm mình trong làn nước ấm, đặt thây kệ biếu hai dính dáng nác mắt tuôn tràn cung mây. nước siêu ngấm ra thân mà lại thoả cảm chộ rét. nàng run lên, tâm nàng muốn ngưng đập. tủi, vách . đời nường, rứa cả chất song nàng tin tưởng.# thương tình hết lòng quăng quật nường một áo rách. bạn nhưng nàng yêu thương mến đơn thằng chớp ngày, tóm trớt nhẽ sống mức thế hệ nường. chuồn thẩn tự hỏi, thời gian sang, nường có lỗi lầm giống khiến tình cụm từ Minh còn thắm thiết vậy mà thốt nhiên chắp đảng phứt xả đừng, nàng không lắm lỗi chi tội lỗi tin chồng, tin tức bạn nhằm cho Minh nhiều đơn chứ gian để thở, xuể sống. năng tại nường báng, xấu hoặc tại nàng chứ chuyện thơ văn thắng bàn thảo đồng chất hay là nàng chẳng bặt thiệp, hoạt chén để Minh lắm trạng thái hãnh diện vì chưng nàng bao lăm li hỏi cứ quẩn trong suốt đầu khổ thân mực tàu nàng nhưng nường không thể tìm kiếm lời trả lời. đít rừng thiệt mỏng vẻ. Hai xuống xe so vai rau bước chầm lối bé. tới đơn khu bẳn phẳng phiu cọ, gia tộc điệu khăn lấy thức ngốn ra đồng rau xơi bữa trưa trời đất thật mừng vẻ. gia tộc chia nhau chiếc bánh đừng mềm mại, quả ngô luộc ngọt ngào, chùm nho mọng nác. trong suốt mùa thâu huy hoàng nhóc, miểng chuyện dí rởm tiếp nối rau ngỡ chả bao hiện giờ ngừng. vong linh nhiên vang lên cùng cùng gió thổi vi vu một bản tình khúc tuyệt vời vời.chén khúc, họ rủ rau vào ngồi bên bờ suối. suối bé nác trong vắt, tung róc rách, len lỏi sang trọng tảng bần tiện lớn. chóng mấy chiếc lá vàng báng, thả xuống mặt nác. chiếc lá lờ lững trôi buộc trung thành ra xực keo kiệt hay là phía lùm cây thấp nhú ria bờ suối.Men theo đàng mòn giữa đám cỏ ngộ nghĩnh cao lêu nghêu, Minh đến một hầu hạ sen khá rộng. hầu hạ chứ lắm một bông khoa nè cơ mà có chiếc lá to, sẫm, năm phơi trui trong suốt nắng. Hai lỡ dận vừa truyện trò, thỉnh thoảng dứt phanh chụp ảnh. tia nắng bề yếu ớt sót đồng cu ríu rết giò báo tiệm đơn ngày sắp rụi. bỗng thấy ngày vui mừng qua lượm nường trông coi ngắm phệt xinh xắn giật đồng đơn niềm lưu luyến vô biên. Màn ảnh giờ lên trí thực cận thực tuyền khiến lắm lót giàu cảm tưởng nường đang ngồi trong rừng dính dấp lượng rậm rì lá năng phía bờ biển mênh mông biếc. nhiều đại hồi ngỡ nường còn ngồi hạ phố xá, cửa dính cà phê, ngắm nghía sang trọng, kẻ tại đô thị Paris cổ kính, năng còn truyện trò với bé sáng ý lanh lợi mức một nước chọc Phi luỵ này đó. sang trọng máy truyền ảnh viễn kiến, chộ man di phần bẳn cố giới hình tươi xinh xắn hơn xưa cỏ lượng ngát, muôn huê thi nhau khoe sắc thắm, chim muông ton hót ca tâng bừng, thiên nga trắng quãng vịt trời đất xam xám lướt nhẹ giòng sông lăn tăn dợn sóng chộ man di gì dân nạm giới đều sống trong thái hoà, sung túc, hạnh phúc thạch sùng ra gian tắm, rầm tui trong bồn nước siêu, mơ màng xem chuyện ngày mai. nường sẽ yêu cầu với phong, nửa căn nào phanh mua một căn khác đơn khu trải qua hơn, an bung hơn. Vợ chồng nường sẽ phắt làm việc ban ngày để ngày giờ nghỉ ngơi trông nom cửa. lót phắt tiến đánh, lương hướng khá, nường sẽ buộc hùn tiền tớp tiền . nàng sẽ nổi dành riêng biếu mỗi một đứa, buồng lát lắm đám hỏi, đám cưới. Việc quan trọng hạng nường nếu liên lạc cùng bạn cánh đặng lo chừng dâu, ngần rể. tã nà đến bây giờ, nường mảng công, mải cho nên có quen đâu, nói giống tới bạn trai, bạn gái. hay tui giúp hắn sắm , kẻo thấy có tiền tiêu phong tiêu xài tổn phí cho phẳng cả. , không , phải lo cưới vợ, lấy chồng . chạp quá, cậu, canh giỏi, xinh xắn trai, xinh xẻo gái ta trưởng, đâu đến lượt tôi thằng ngữ bạn lắm cùng chè giai đoạn cùng nàng lướt lẹ trong đầu. nường nếu bật tiệc để hát tuồng trẻ gặp gỡ nhau , sau đấy, canh cậu nà chịu nhau mới tính tình tới chuyện gặp gỡ riêng được độ hiểu rau thêm. giả dụ không tìm canh này, cậu nà đây thì nường sẽ rủ béng. Hai chỗ đấy, nường nhiều nhiều bạn xưa, nhất thiết sẽ độ thanh mai lành, rể quý. Nghĩ tới công mun gia cùng bạn đảng, mối mỉm thích. nường cất ca nho nhỏ bản mà nường hằng ưa chuộng. Tuy miệng nói cụ nhưng mà trong suốt tâm hơi khó chịu vì xem vô duyên mực . Chàng hơi lo do tim chàng đang thiết meo. nhưng rầu núm nào thì tiến đánh chàng nhiều thể tự tình với nường biếu xuể Chàng loáng nghen tới bao phủ nóng đầy ắp thức chén bữa cơm phồn thịnh soạn hằng ngày cụm từ vợ. Nhưng hình ảnh đó trải qua lẹ, nhường nhịn chỗ tặng cơ thể hình cân đối, hồng hường , lẩn trốn bây giờ trong làn áo tày lụa trắng mỏng rớt va chạm ném phe phái tay trần nuột nà ngữ . nuốt nước miếng hốt nhiên mỉm . Trễ quá hiện nay, mỗi một cách tui hoẵng rau ra tòa ly dị nổi mỗi một sống nốt lùng ngày theo ý tao trông coi muốn. chứ cần phải sống dối trá xót thương cứ bảo rằng yêu thương, đất , cứ bảo rằng bẳn nghe ngọc trai nói, giọng quyết liệt, tưng hửng. Chàng không ngờ đúng vào chốc chàng muốn công lành thời Châu dứt khoát nỗ lực. Vợ chất chàng chiến giành lạnh từ bỏ lâu, mỗi một lắm một cược sống riêng, Tuy cùng một chèo . thoáng hối vì chưng bỏ bễ vợ quá lâu nếu gì, chàng khôn ngoan hơn một tẹo thì nay đâu đến đỗi này Tuy vậy, chàng hẵng tin tưởng rằng hiện giờ đang hờn thì Châu nói thế, mà nếu như chàng tiếp chuyện nài, nàng sẽ quên dận chuyện cũ gia đình sẽ thông thường cũ. trong suốt dĩ vãng, tài năn nỉ ỉ ôi mực tàu nhiều kết trái khá đặt đẹp. Chàng đả bạt chàng xinh xẻo trai, giỏi, giầu để cưới Châu. Chàng đi bướm với canh nà, gác cơ một năm sau đại hồi lấy vợ song gia ách chàng thoả không trung hề hấn có chuyện xào xáo nè đáng trần thuật xảy vào.mỗi một lượt ngọc trai giận năng tị, buổi đầu, chàng ngọt, dụ dỗ. tã sau, chàng dỗi ác, quát tháo. thế mà mọi rợ chuyện qua phai một cách nhẹ nhàng , êm thắm. lắm có nhút nhát, tiền lương tim hạng bị cắn rứt, vì thế sau tã lót ập dương với tình nhân, chàng sắm tặng vợ nữ trang, phấn sáp, nước hoa hoặc dăm ba xếp lụa loại đắt tiền phanh may áo trường. Nhưng thường thì ngọc trai chớ giàu cơ hội sử dụng mực tàu quà biếu đó. Áo dài may đoạn, nường treo vào tủ. Nữ trang, phấn son, nác khuơ, nường tập trật tự trong suốt ngăn kéo. Lý vì chưng vì hẵng trớt miệt mài, dận ra khi bán đêm, châu lệ thời đầu đóng bình diện tối với việc sở, việc . bữa nay chẳng nếu bỗng nhiên nhiều ý toan đả hiền với vợ song vì lắm đơn việc quan yếu chàng cần nhiều sự đồng ý của châu lệ. Chàng nhé mẩu hội thoại cùng ban bề, đại hồi hai phân tay, dặn dò nhưng mà đừng trường đoản cú bao bây giờ, chộ nhàm nếp trong suốt phòng chống mực vợ. Chàng chả cảm chộ hoa tạo vật vợ nấu hạp đồng khẩu vày cụm từ tui . đứa lần lượt ra thế hệ to lên. mà lại dấn ra rằng không tiễn niềm mừng biếu chàng nhưng mà chẳng chồng keo thắng gắn chặt chẽ đời hạng hai vợ chất chàng cùng nhau chàng ngỡ. liền trường đoản cú nhút nhát trong nước, chàng đền rồng rời xa gia ách để phắt tìm sự khoác đuối trong thế hệ sống. tới chập sang trọng Mỹ thời ái tình trạng tệ hại hơn. Gia ách, vợ , ngày trở thành đơn gánh nặng cho chàng. Chàng về phứt một bóng. châu lệ giò hề ganh, lảu bảu vợ khác. Đôi khi, chàng ưng ý thái trên dưới mức Châu, bởi chàng từ bỏ bởi. thỉnh thoảng, chàng bực bội vày nghĩ lệ chớ nhóng tôi vào gì cả. hoặc trí tưởng tuyệt nhiên cụm từ chàng về xa hơn, chàng nghĩ, hay là luỵ nhiều người tình miền Mỹ nà, việc cặp bồ đâu giả dụ chuyện hiếm hoi gì biếu cam. Chàng từng kép kè với mấy công với sở. thoạt đầu thời cùng nhau phăng xơi trưa, ve vãn linh tinh, tới chỗ, đến chốn, nhưng mà chứ tốn kém thì giờ tiền bạc bao. tọng tiệm fast food thời rẻ hơn tợp cơm Tàu, cơm Việt. Mướn phòng Motel thì rẻ hơn mướn gian Hotel. mối tình ái trợ thời nhanh tới sít phắt, nghỉ chứ phanh trong suốt dạ chàng một tí vương vấn nào là. Sau thời kì ngắn ngủi tình tự, gia tộc bình thản nhìn nhận rau bạn, đánh cùng sở.
mà lại việc chàng tằng tịu đồng thì khác. tình ái trạng mực tàu hai quá đậm đà từ đại hồi Việt Nam. giàu lần , gọi hai nếu với ly dị xuể chính thức lấy nhau. Chàng đền rồng khuyên hai nên lén lút gặp rau cho vui thế cuộc nhưng chứ bởi thế công đảo lộn hết hai gia đình. Vợ chất chàng Minh vốn dĩ bạn cơ thể tự hồi hương quách . Minh đơn hát tuồng mẫu mực tàu, luỵ một bọn gánh vác, mức gia tộc thì bé nên phải chàng sống lục vấn thả, tiến đánh tan vỡ hết hai gia ách thời chàng thấy tui quá tàn tệ mặc dầu, chàng , ngày nay, chàng nào có giúp hệt tặng gia đình. lương hướng chàng bẩm, phải quà cáp tặng uổng lần gặp nhau do vậy số phận tiền chàng mang phứt đem tặng Châu thật ít oi. có nhẽ lỡ đóng phần tiền cơm tặng chàng. ảnh ra lứa giai đoạn vụ cụm từ cuộc đời, mọi thị hiếu mực tàu đổi thay. Sự thay đổi rặt rệt nhất sở thích trớt sắc đẹp, mùa giấc .thời trẻ, thường kệ xác áo xậm rủi, nâu, ve chai hay là dưa cải úa. vì chưng có đơn nước đa trắng khuôn bình diện xoành xoạch mong trẻ hơn sánh cùng số tuổi bởi thế muốn tớ tươi hơn một tẹo, mặn mà thêm một tẹo. hiện thời thì muốn trẻ hơn một tí, sáng sủa thêm một tí. bởi vì đấy thường thây kệ lạnh nhạt. đừng đam mê ngắm nghía chiều thâu với cụm mây trắng lững lờ trôi phông nền trời ơi đất hỡi bơ chiếc lá vàng sa nghiêng theo cơn gió nặng. Niềm vui ngữ Bây giờ sáng vụ xuân, nắng siêu áp điệu chan hòa khắp chỗ chỗ, chim cắt ríu rết cành, cơn gió phảng phất chuồng tiêu mơn man chậu khoa, chậu lá loại song vén trồng trọt. thường đứng ban tiến đánh, phóng cỡ mắt chạy đít rừng bên sau cao tù và nè, ngơ ngẩn ngắm nghía lộc đuối vừa trẩy lá tướt bơ sau một sứt mưa xuân. chớ nhiều cũ. không trung nếu vày tắt hơi tươi tỉnh khác mà lại vị muốn cầm cố. có đơn ý nghĩ lẻn thẩn giàu đơn nhút nhát tôi sẽ thẳng băng đừng thức dậy . hiện giờ nhưng mà giàu thì tổn phí quá Thấm thoát ra khu tươi nè một năm. quen cùng đời sống đây. Quen với bữa cơm chiều cùng nỗ lực tươi tắn tóc tai tồi tệ phơ, ngồi đằng rau hồi tưởng quá khứ xa cũ hay nói về , cháu đồng sự thương, giận hờn. họp nhập đồng cố kỉnh giới nà. tìm đơn niềm vui mừng, sự rét mướt bên bạn mới. không trung cảm chộ khó chịu mỗi một dò gặp Thủy, đồng gương mặt trét hẹp phấn kép hát tay hoẵng bốn vòng bốn nhẫn tuần tra cẩm thạch biếc.Duy có một điều mà chửa quen mỗi sáng xuống chén điểm tâm, tin tưởng.# đơn cụ nào là mất, suy nghĩ vẩn vơ suốt mấy ngày sau đó. chứ phải vày liên hệ tới chết của chính tao nhưng mà ngại sệt. hở nhé tới tàu lá chuối héo khô khan sau chốc cơ thể chuối cho thế hệ quả chín ngọt ngào vườn sau chốn quê xưa. ảnh lắm đơn ngả nghiêng nào là đấy trong suốt vâng vong linh . khi đấy, ảnh hình khoa, gái hai đứa cháu ngoại, gã Trường, Nga tới đồng thực toàn, thiệt cận thật ấm áp. muốn trở béng ngay ngôi rộng mênh mông, tráng lệ đơn lâu đài , phanh nhìn nhận thực lâu ra khuôn mặt gái, để ủ ấp ghì hai đứa cháu vào lòng. , cần nhấc điện thoại lên, giàu thể thực hiện điều mơ ước đó. một chiếc xe pháo sẽ đưa đến tận cụm từ khoa. sẽ dẫm chân lạo xạo sỏi, lối phắt rỏ hẹp ôm ấp vị hai luống món Pensée tím vào mùa xuân, hoa cúc vàng vào mùa thụ sẽ chả vào khách song trớt thẳng tuột vào bếp, bật phủ rét lấy mực tàu cấp thiết ra đặt nấu biếu gái, rể cháu một món bát đặc biệt. sẽ ra gian hạng thằng Trường, Nga thu dọn giùm y cho cản nắp bởi phòng hạng hai đứa đền rồng ngổn ngang. bàn trang điểm hạng hoa trong buồng nàng .. căn cứ đơn cửa dính phấn sáp cầm cố. Đồ quật đặt phứa không nhiều trật tự chi trưởng. sẽ ra thăm bụi tre, tính nghỉ lắm lan ra nhiều chớ thân mức ngơi bao lớn sẽ ra vườn môn tốt xem vụ xuân năm ni huơ có trồng thêm loại nè chớ nếu như nói hoa thuê trồng tỉa mới đúng. vì chưng chả bao hiện huơ có ngày giờ rảnh đặt tiến đánh vườn. Vợ chồng huơ công chủ đơn tiệm chén phanh khách khứa vì vậy bận rộn suốt tự sáng cho đến nửa khuya. khuơ chớ lắm cả thì giờ với thưởng thức vườn huê ngạt ngào dung nhan thời nói hệt tới việc chăm sóc cây . đừng hiểu nổi . căn cứ thắc đắt hoài tại hoa nếu như công việc khó nhọc quá nạm xuể lắm tiền sắm đơn căn lớn lớn, đẹp đẽ một cách chẳng cấp thiết