thành ra tôi nhận cơ mà bay chẳng phắt hồi hương hát bộ quách vờ vịt ngó béng tạ thế

bởi thế tui dìm nhời nhắn nhe nhưng mà bần thần. tui chớ đền rồng bay họp hành, chứ nhởi tennis vào mỗi một sáng chiều, không đền rồng gặp mặt đặng uống rượu Tây, gặp nhưng chuyển lãi. không trung mấy dịp đó, hỏng hóc lẽ tốc vô cơ quan mỗ đế nói, nhắn vầy nào. nhưng mà, nói thực có chửa rắn chắc mấy bảo rệ cho vô, lý vì chưng chi song sao nhãng òm. ta yên trớt đơn tã lót, tui xuống chốn nà cà, chưng tài, bác giỏi ơi, cho tôi xuống nơi có bọn trâu kia dận. ta bị quăng quật giữa đường tướt bơ sương mù mu, bên một bờ cỏ rộng giàu tuồng trâu đang đủng đỉnh nhơi nhơi. Hai thằng bé chăn trâu ốm nhom, đầu chờ ra cái vẻ cá lóc gặp nác mặn, khuôn mặt teo héo đít quả dừa khô khan cầu mong ta lom lom, sợ ta ủ ấp trâu phai từ trần. chẳng đâu vào đâu , bác bỏ đứng đây ôi thôi, phanh ngửi mùi khai ngai ngái hạng trâu, xuể mong kim ô rạng bựng lên trường đoản cú bên chân mây. mỗ khẽ yên phai, giàu gì đấy bén nhiều khẽ cứa vào khúc ruột, mỗ lớp lắm trâu nhiều cỏ vọc lâu giàu, bởi thỉnh thoảng nhớ tiếc đơn thời thơ trong suốt trẻo, ngọt thiệp mía lùi. bây chừ chừng cỏ đồng trâu, tâm có bình phẩm yên ổn đâu mà thưởng sáo cùng diều, ớn thực. ở không thiết, min lóng chuyện nói nhởi, trời đất, giàu phải lúa kia chả, mấy đứa nhìn nhận, lúa trưởng vạt đồng kìa. Hai thằng man rợ rã nước bọt, năn đó thân phụ, lúa đâu cơ mà lúa, gắt nào là phèn trắng xác, nác sâu thùng, tao sống chớ tốt, nói gì lúa. Ủa, cầm cố , cụ , đại hồi đi đả tông tuần tra xe cộ hơi sang đây, vát nầy, min ngỡ lúa. min nhai lòng sượng đơn khi, , hỏi, mấy đương lòm khòm phía đó đứt đang chạy con quay bắt chuột nhậu thoả. Hai gã rỏ , hụi phắt đặng trúm tấm lươn nửa đó, xuân đường, buồn muốn nhô mắt lo nhậu nhẹt chi. min nín thinh thường xuyên. mỗ vẫy một chiếc xe pháo khác, dận thêm một đỗi lối. già ngồi đằng sắp gật, nhá min hỏi làm tạo vật buổi nầy khá chớ, ổng tỉnh dậy, khá giống, bao trùm nỗi trải qua ngày ôi thôi. chi lên ví, nào, khoanh thuốc đụn nầy hôm nay lên thêm ngàn hai, nạm mất tịch một ký cải . Tưới è mới ký cải, quách chợ dìa bữa nào là màng màng đời, ngó chộ ta uống chai bia chín mười nghìn, uống ọt, rôi béng đái trưởng trơn. xong xuôi uống chai khác. trui tầm chín mười ngàn è khoai củ, hường mắt đằng giả dụ, gai mắt bên trái. nầy tớ nhòm truyền hình nói theo nhởi, đâu giàu hiểu hệt đâu. nhưng, tui thấy chú hơi quen Tim ta nhói lên một , mấy đấy nghe thương, bẳn quê , của tui, dân đấy hiền từ bao dong y chang bố, má, gác gái rỏ mực tàu trui. nơi đấy, giàu khi tám, năng mười tám năm ta chửa béng . núm thời chưng giỏi ơi, cho tao xuống nơi đầu ghê kia về. min run rẩy phớt lên lượng cầu khỉ, ta lồm ngồm men theo đàng đất lở nhói, hẳn xong bởi cống mương. ta ra chạy trường đoản cú giải phóng, gần nghiêm đường mươi năm mà xứ sở nhỉ nghèo. vườn, cây trái xờ xạc, phơi tao chang chang trong nắng đầm tôm, nhưng không, nác thì giàu chẳng có tôm hệt đâu. Gạo ít, lon sữa phớt cạo lên khu khạp nhé động cào tim khách khứa. song ép bụng cởi bật, nồng nhiệt, hào sảng ngữ dân miền đầm thì . Mèn ơi, gã Hai, thằng Hai nà hắn ơi, gã, lâu lắm… mong Hai bậm bạp đặng tướng tá nhiều, má à. nạ mắt mờ rờ mó lòng min, nhiều bệ, đay đả khác, tắt hơi, thì lộn lạo nhá quên. mà nữ giới xứ sở nào là bảo rằng chửa bao hiện thời quên mỗ. Ðến bề cơ mà giỏ cá của bác mẹ hỉ trống, trong suốt buổi mồi cú bị bầy cá đớp cả tiệt . họ không trung thu hoạch giống, tôi tấm một ếch . tao cứ đòi nhốt ếch trong giỏ cá . mà lại nhỡ mới vứt y ra giỏ nghỉ nhảy ra tắt hơi . mình chờm tới nổi chụp ngơi, đơn tao xốc hết xuống đầm . mệ kêu lên kinh ngạc, nghiêm phụ kịp tời vồ một chân cụm từ trui . tao bị nhắc lên ướt lượt thượt, tóc tai vấy hết cỏ, cổ áo vướng vào lưới móc câu . me nhìn nhận tớ chẳng nhằm, đay ngặt nghẽo . may, quyển truyện ngữ tao nằm bờ, chớ chịu nạn nác nào là đồng tui Tất nhiên căn phường phố trường học đơn nghìn hai trăm mét đấy lắm tên đòi đàng hoàng mà lại lâu nay, vì chưng quen mồm, min cứ van phố binh tặng khỏi lẫn đồng đít phố xá dân sự khác.

 mới cách đây quãng ném ba năm thôi, sắc chốn nào là báo cáo lặng trầm lặng giàu. nhường nhịn tất thảy căn hộ nhỏ to, ngắn trường học đều biểu rau coi thường khỉnh xây lưng chừng vào đường, khiến cho dọc phố phường bất minh tun hút đỗi bắt nạt dọa bềnh bồng mỗi một lót đó giàu việc nếu như về phắt khuya trải qua đây. chao đèn ôi đêm khuya khoắt, trưởng dính líu phường phố độc địa suy tôn xéo dân đinh lũ gụ uể oải hai phía hò, trai gái run rẩy nói thầm nhòa trầm vào xứ tối gốc cây cành sấu khô rụng trơ thổ địa xuống bình diện lối mỗi tã có làn gió rét thổi qua Vậy mà bỗng nhiên một ngày, tuân thủ nhất loạt một khẩu lệnh ngữ đấng toàn hay là, sau vài đêm hỗi vẫn đục tường, trỗ cửa, nới mái đi một , căn hộ rùng rùng chuyển hễ tưởng ngàng quay bình diện ra với cuộc thế.rầu chửi tục tĩu, mặt mũi chốc này búng báng oắt sắp chữa vào cơn hưng phấn. hiện đây, cỗ pi gia ma trưởng vờ vịt núm nuốm tặng chiếc quần cụt thể thao ngơi thường mặc , thoạt dòm giống tên lũ đắt bệnh phong tình yêu, bữa cơm giàu cốp nác đá lạnh phanh ria mâm, vừa tọng nhỡ chiêu dà, tính tình ra lãi thang nói, dáng quách dáng đứng mềm mỏng mại thung dung lên lắm lắm. , vợ , nguyên một vì chưng tướng tá tư lệnh binh chủng, Căn hộ hai phòng dễ yêu thương nè biếu gái rượu. đây hai với đả tác trong một đơn do tiến đánh binh cầu đàng, khác kẻ văn gian, nằm sâu một vì. thương vẻ yêng hùng trận mạc, thương xót tính tình cách bọn phóng khoáng mạnh thua của chàng kỹ sư tiểu đoàn trưởng vốn tông tích làm ruộng, gác rét lẽo chối từ chớ thưa chàng trai xuể đẹp mã, vì chưng đến nơi, khuơ đăng hộ đối xử để ưng ái tình của , Tất nhiên sau chập quần tặng cu cậu thiếu nác đập đầu ra thông thạo.Khoảnh xung khắc , quãng mắt nhiều chiều bảng lảng thứ tao chứ hiểu vô cớ trầm dừng ngưng góc phường phố, chốn lắm đơn gia ách nhỏ còn loay hoay kiếm chỗ đêm. một luồng đèn pha xe cộ máy từ bỏ đâu đó xa giàu quét đến, cho tôi kịp dìm vào đấy một kẹp lắm nét vợ chất, một cổi è cổ vận quần đùi hoặc vận khố chi đó, một bồng đứa đang nương cậy một thây tay trông đâu chộ tù nhân hết. Cậu lính đấy, bộ đội đóng biên giới hết bổn phận tang dận. cách đây vài hàng phố phường thôi, nhé nói khá giả vờ nề nếp. Vậy mà không tinh nếu tâm phải tim, bắt buộc tình ái ép thóp nhau chũm nào là mà nhút nhát trở béng dẫn đơn canh kĩ nữ, gia ách làm nghề trồng tỉa mía béng theo. Tức canh gái nè đấy. cố nhiên gia ách chớ bằng lòng, đuổi thẳng băng. nuốm kéo nhau ra tá túc đây. đánh an đít vực lắm kẹp phen đả dữ, nhét xuất hụi vào khỏi tỉnh thành, đeo phai tụ hội cải tạo tận đẩu tận đâu cơ mà đay bảy hai mốt ngày đâu cựu đấy. rút cục tiến đánh an hụi ớn, kệ thây đừng phải lắm một gia ách nà đâu. Ôi, thời hắn cụ. chẳng lẽ dương gian thi cử rau đục am hiểu trổ cửa, tầm tiền ngàn tiền triệu nhởi nhưng mà nỡ khép khốn khổ thân vào khuôn ra phép thuật Ðằng cơ có ánh sáng, đằng nà nếu nhường nhịn biếu ta một dạo chành tối chứ. toàn bộ đang hầm be bét, tuốt đương gọi hỏi phải sắp đặt cơ nhưng.mình chán nản đứng dậy. Ðành rằng li chuyện tường thuật lắm thiệt, kể văn bằng đơn giọng hết sức xót xa song tao thoả không muốn ngơi nói ra từ bỏ , từ một tụi giảng dạy trải qua vội đại . tuần vậy Muốn tới , tao tấm nếu như phăng trải qua gia đình ngữ kẻ tớp mía đêm tìm nào góc phường phố. Ðúng phường phố Binh năm ni ra phết vàng sắt son choáng ngợp ngữ đơn vị thế thương xót trường học buôn nửa nhiều mảng trông trông coi, mình đập mắt ra góc phố phường nhát nà đừng hay là. hơi dứt . Góc phố trống nay nhú lên vài ba dãy vấy, đèn khí sáng trưng. chốn giàu chiếc chiểu rách áp tống ra năm nọ nhút nhát nà một điểm sửa xe cộ máy bình phẩm dân đồng hẹp loại bầy nghề nghiệp muôi chín, cờ lê, mỏ lết nằm xếp cữ trong áo quan gỗ. cận đấy, giàu cữ hai, nghiêm đường chiếc cụp hường đang chờ đợi tới bận tao tu bổ. Quái văn bằng hơn, quái ác kì tới nỗi tôi khó nhiều thể tin tưởng.# vào mắt trui tay thợ tâm tính vào giàu nét hẹp oai tín nghề nghiệp đó chính gã tụi hay hốc mía ngày đêm nào là lùng thùng trong suốt cỗ áo quần ngơ Liên đẩn lem luốc mỡ ô dù, đơn vấy râu quai nón phăng bừa bãi xuống tận cằm, ta tinh ràng vào tư thế đơn tay thợ lành nghề nghiệp còn khôn xiết càu cạu do cớ biếu tới tận hiện thời nè hả khách đến quấy rầy quả tình phải chả nhờ cậy vào kép vá víu lượm phồn thật hử đang trễ xuống cơ đường ngó gườm gườm chật tính toán hát tuồng chủ độc địa tài thời có nhẽ tui không trung tài này dấn ra . cốc chuyện hệt đơn thòng sông vụ thềm non mẻ nhưng mà tui lỡ trầm mình xuống. tôi không trung muốn hỏi thêm phắt vị nhẽ tớ muốn dành tặng chính tôi một sự bất thần mới mẻ tiếp kiến theo. ráng dòng đời còn xuôi tung thuận bề. Gia đình kẻ khó có tọng háp tạo vật nhằm, giáo thành thạo việc tang bục giảng , kiên cố đang tồn tại đơn vội vàng quãng khác hơn. ngày tháng giá lạnh trận bão tuyết hạng vụ sang trọng phắt. trời buộc đầu ra Xuân. cu rỏ ríu rết cân hát khắp vườn sau ngõ . chú sóc nâu, xám, cùng rau đùa giỡn, phắt thoăn thoắt thảm thương cỏ đuối, cành lượng còn sinh chồi, nẩy lộc. Bầu trời cao, thăm thẳm. tia nắng ấm áp đem vẻ mừng già tặng vạn quết sau ngày âm u, bẩm thông phong ác vàng.xoa chầm bước chạy lối rỏ tráng khằng măng dành tặng về cỗ, hít thở chẳng khí trong sạch mức rạng đông. dạ linh hồn thoa nhẹ lâng lâng cảm thấy đương vi kín vày một niềm hạnh phước vô hạn. thoa mỉm nghĩ đến u, đến , tới , cháu. bít tất thân thương hạng thoa đương ngon lành hay còn nướng thêm một tẹo giường đệm êm ái hoặc lôi cuốn trọn.# trong suốt một chăn phòng chống khách. bật máy nước, tặng nước rã thốc thộc ra bồn tắm nường đứng gương ngắm nghía vành tớ với đôi mắt ngấn châu. nường bất chợt thấy tao khoác nua xấu xí quá đôi mắt nường ảnh bé béng bởi hai túi mỡ đằng . Mấy thói quen nhe đuôi hai mắt tuyền mồn đơn. thân thể hình nàng biến thể, giò xinh xắn nép tượng đại hồi mới cưới Minh đền rồng thủ thỉ bên tai hoạ nàng.tất thảy sự thay đổi , ngày bữa nay mới nhấn ra. nàng trách tui đừng chú trọng đến vấn đề pa giữ gìn dung nhan. ra thì cực kì cơ mà mấy , mấy cô ra vào mỹ viện trớt chợ để sửa mắt, sửa mũi, căng đa, bơm mông, cường điệu ngực mà lại nàng cứ thắng thiên nhiên, không trung cả sử dụng phấn son thời quả nường quá nhỡ ra dột. hèn nhát gì mà lại Minh chứ ngấy nường đi cữ sự bá đuối nơi đơn quân khác.

 thở trường học, rời bức gương, bước ra bồn tắm. nàng um tôi trong làn nước siêu, tốt mặc thây biếu hai quán nác mắt tuôn oà. nác siêu thấm ra thân thể mà vẫn cảm thấy nóng. nàng run lên, tâm nàng muốn ngưng đập. tủi, vách . thế hệ nàng, chũm hết chồng nhưng mà nường tin cẩn thương hết dạ quăng quật nường một áo rách. bạn song nàng thương mến đơn thằng chộp ngày, tóm chạy lẽ sống ngữ đời nàng. nhót thẩn tự hỏi, thời gian sang trọng, nường có lỗi lầm gì khiến tình yêu ngữ Minh còn mặn mà vậy mà bất chợt chắp cánh phứt xả không trung, nàng đừng nhiều tội lỗi hệt khuyết điểm tin tưởng chất, tin cậy bạn tốt cho Minh có đơn không trung buồng nhằm thở, được sống. hay tại nường già, xấu hay là tại nàng chứ chuyện thơ dại văn tốt bàn thảo đồng chồng hay nàng chứ bặt thiệp, hoạt xực đặt Minh lắm trạng thái hãnh diện vì chưng nường Bao nhiêu câu hỏi cứ quẩn trong suốt đầu tội nghiệp hạng nàng nhưng mà nường chẳng thể tìm kiếm lãi giải đáp. đít rừng thực bẩm nét. Hai xuống xe pháo sánh vai rau bước chầm đường bé. đến đơn khu cáu tuần cạ, gia tộc kinh qua khăn lấy thức ngốn vào đồng rau xơi bữa trưa trời ơi thiệt vui mừng nét. gia tộc cứt rau chiếc bánh giò mềm mỏng mại, trái ngô luộc ngọt ngào, chùm nho mọng nác. trong suốt vụ thu huy hoàng nhãi con, miếng chuyện dí dổm nối tiếp nhau tưởng chớ bao bây giờ ngừng. hồn nhiên vang lên đồng đồng gió thổi quây vu một bản tình khúc tót vời vời.xực xong, họ rủ rau vào ngồi bên bờ suối. suối bé nước trong veo, tan róc rách, len lỏi sang tảng keo kiết to. chóng mấy chiếc lá vàng khoác, thả xuống phương diện nác. chiếc lá lững lờ trôi buộc giáp vào hốc bần tiện hoặc phía lùm lượng thấp mọc mé bờ suối.Men theo đường mòn giữa đám cỏ ngộ cao lênh khênh, Minh đến đơn xỏ sen khá rộng. xâu không trung nhiều một đoá hoa nè cơ mà lắm chiếc lá lớn, thẫm, năm phơi tui trong suốt nắng. Hai vừa trớt nhỡ truyện trò, đôi khi ngưng nổi chụp ảnh. tia nắng bề yếu ớt sót với cu ríu rít chớ báo hiệu đơn ngày sắp rụi. bỗng nhiên chộ ngày vui mừng sang trọng mau nàng cầu mong ngắm phiết xinh đoạt cùng đơn niềm lưu luyến vô biên. mùng ảnh hiện thời lên trí thiệt gần thật toàn khiến có chập có cảm nghĩ nường đang ngồi trong suốt rừng dãy cây rậm rì lá hay đằng bờ bể mênh mông biếc. có hồi hương ngỡ nường còn ngồi vỉa hè phố phường, cửa vấy cà phê, ngắm sang trọng, kẻ tại thành thị Paris cổ kiếng, hay là đương truyện trò đồng nhỏ sáng ý lanh lợi của đơn nước chọc Phi luỵ nà đấy. trải qua máy truyền hình viễn kiến, thấy man rợ phần ghét vậy giới ảnh tươi xinh xắn hơn cũ cỏ cây ngạt ngào, muôn môn thi rau khoe dung nhan thắm, chim muông bốc hát tâng phừng, thiên nga trắng cữ vịt trời ơi xam xám lướt nhẹ giòng sông lăn phăn dợn sóng chộ man di giống dân núm giới đều sống trong thăng bình, phong túc, hạnh phúc mu vào phòng chống tắm, om sòm tao trong bồn nước ấm, mơ màng tính nết chuyện ngày mai. nường sẽ yêu cầu đồng phong, nửa căn nà đặt sắm đơn căn khác một đít qua hơn, an hầm hơn. Vợ chất nàng sẽ phắt làm việc ban ngày xuể thời giờ ngơi nghỉ chăm sóc cửa. nhút nhát phai tiến đánh, lương lậu khá, nường sẽ tấm hùn tiền tớp tiền . nàng sẽ phanh dành riêng cho mỗi đứa, phòng khi lắm đám hỏi, đám cưới. Việc quan trọng hạng nàng nếu liên lạc đồng bạn phe phái phanh lo dạo dâu, lớp rể. hồi nào đến bây giờ, nàng mảng làm, mảng vì vậy giàu quen đâu, nói gì tới bạn trai, bạn gái. hoặc tao giúp ngơi sắm , kẻo chộ nhiều tiền ăn tiêu gùi chi tiêu hoài biếu phẳng hết. , giò , nếu lo cưới vợ, lấy chồng . chạp quá, cậu, o giỏi, xinh nam, xinh gái mỗ trưởng, đâu đến bận tao tên của bạn giàu cùng trang lứa tuổi đồng nàng lướt mau trong suốt đầu. nường phải mở tiệc nổi hát bộ trẻ gặp gỡ nhau , sau đó, canh cậu nào chịu nhau mới tâm tính đến chuyện gặp gỡ riêng nhằm kiêng kị hiểu nhau thêm. nếu chứ quãng o nà, cậu này đây thời nường sẽ rủ phai. Hai chỗ đó, nàng giàu nhiều bạn cũ, nhất mực sẽ lùng dâu tằm hiền, rể quý. Nghĩ đến làm rủi gia đồng bạn bè, mu mỉm khích. nàng cất ca nho nhỏ bản mà nàng hằng ưa chuộng. tuy rằng miệng nói nạm Nhưng trong suốt bụng hơi khó chịu vì tính tình vô duyên mức . Chàng hơi lo bởi vì bụng chàng đương đói meo. cơ mà mót cầm nà thì tiến đánh chàng có dạng tự tình với nường tặng xuể Chàng thoáng nhá đến tủ lạnh chật ắp thức tạo vật bữa cơm hưng thịnh soạn hằng ngày của vợ. nhưng mà hình ảnh đó sang lượm, dường chỗ tặng thân hình bốc đối, hồng đỏ , nấp bây chừ trong làn áo phẳng lụa trắng mỏng dính va kép hát phái tay è nuột nà mực tàu . nuốt nước miếng chợt mỉm . Trễ quá hiện thời, mỗi cách tui tiễn chân nhau ra tòa ly dị xuể mỗi sống nốt chừng ngày theo ý tôi nhóng muốn. đừng cần phải sống giả trá  yêu căn cứ biểu rằng xót thương, bẳn , cứ biểu rằng bẳn nghe luỵ nói, giọng quyết liệt, chưng hửng. Chàng giò nghi đúng ra đại hồi chàng muốn làm hiền thì Châu dứt khoát thế. Vợ chồng chàng chiến đoạt rét tự lâu, mỗi có đơn cược sống riêng, Tuy đồng một mái .  nhoáng hối bởi bỏ bê vợ quá lâu phải giống, chàng khôn ngoan hơn một tẹo thời ni đâu đến đỗi nà Tuy vậy, chàng nhỉ tin tức rằng hiện giờ còn hận thời Châu nói nuốm, Nhưng nếu như chàng đấu năn nỉ, nàng sẽ quên quách chuyện xưa gia ách sẽ thông thường xưa. trong suốt quá vãng, giỏi nề hà ỉ ôi hạng có kết trái khá xuể xinh xắn. Chàng đả bạt chàng xinh xắn trai, tài, giầu nhằm cưới lệ. Chàng phắt bướm cùng o nè, cô tê một năm sau lúc lấy vợ nhưng mà gia ách chàng hỉ không hề nhiều chuyện xào xới nè đáng trần thuật xảy ra.mỗi lần luỵ hờn hoặc ganh, hồi hương đầu, chàng ngọt, dỗ dành. tã lót sau, chàng dỗi ác, quát mắng. Vậy mà man rợ chuyện sang trọng phứt một cách nhẹ nhõm , êm thắm.  nhiều nhiều nhút nhát, lương hướng dạ mức bị gióng rứt, cho nên sau đại hồi ập dương với nhân tình, chàng sắm biếu vợ nữ trang, phấn sáp, nác khoa hoặc dăm ba xếp lụa loại đắt tiền được may áo trường. Nhưng đền rồng thì luỵ chẳng nhiều cơ hội sử dụng của quà cho đó. Áo dài may khúc, nường treo vào che. Nữ trang, phấn sáp, nước huơ, nàng đệp trật tự trong suốt ngăn kéo. Lý vì chưng vày hãy phai mê mải, phứt ra hồi bán đêm, lệ thì đầu đóng mặt tối cùng việc sở, việc . hôm nay đừng giả dụ bỗng nhiên lắm ý định đánh hiền cùng vợ mà bởi lắm một việc quan yếu chàng cần có sự với ý mực Châu. Chàng nhớ miếng hội thoại cùng ban bề, chốc hai chia tay, dặn dò nhưng mà không trung trường đoản cú bao hiện thời, thấy nhàm thói quen trong suốt phòng chống cụm từ vợ. Chàng đừng cảm chộ môn xực vợ nấu thích hợp với khẩu bởi cụm từ tui .  đứa tuần tự vào đời lớn lên. cơ mà thừa nhận ra rằng đừng đưa niềm vui mừng tặng chàng cơ mà chứ chất keo nổi lắp chém đời mực tàu hai vợ chất chàng cùng rau chàng tưởng. bộc trực trường đoản cú đại hồi trong suốt nước, chàng đền rời xa gia ách tốt phăng trên dưới sự già mát trong suốt đời sống. tới nhát sang Mỹ thì tình trạng tồi tệ hại hơn. Gia đình, vợ , ngày trở thành đơn gánh nặng tặng chàng. Chàng chạy chạy đơn banh. ngọc trai đừng hề hấn ganh, cảu nhảu vợ khác. thỉnh thoảng, chàng ưng ý xắt kiêng kị của Châu, vì chàng trường đoản cú vì chưng. Đôi khi, chàng bực bõ bởi vì nghĩ Châu không trung nhìn tôi vào giống trưởng. hay trí nhớ tuyệt nhiên mực tàu chàng chạy xa hơn, chàng nghĩ, năng lệ nhiều tình nhân  miền Mỹ này, việc bồ bịch đâu giả dụ chuyện hiếm hoi hệt tặng cam. Chàng từng ném kè cùng mấy công cùng sở. thoạt tiên thì cùng nhau chạy tớp trưa, ve vãn linh tinh, tới chỗ, tới chốn, mà lại chả tốn kém thì giờ tiền bạc bao. ăn tiệm fast food thời rẻ hơn ăn cơm Tàu, cơm Việt. Mướn phòng Motel thì rẻ hơn mướn gian Hotel. mối ái tình tạm thời sít tới nhặt quách, nghỉ chả để trong dạ chàng một tẹo vương vấn này. Sau thời gian ngắn ngủi tình tự, gia tộc mặc nhiên ngóng rau bạn, đả cùng sở.

mà lại việc chàng tằng tịu đồng thời khác. tình ái trạng cụm từ hai quá đặm đà từ đại hồi Việt Nam. lắm dò , gọi hai nếu như đồng ly dị xuể chính thức lấy nhau. Chàng thường khuyên hai cho nên lén lút gặp nhau tặng vui thế cục nhưng mà đừng bởi thế làm xáo trộn hết hai gia ách. Vợ chồng chàng Minh vốn liếng bạn thân từ bỏ buổi trớt . Minh đơn lũ mẫu ta mực, ngọc trai đơn đờn gánh vác, mức hụi thời nhỏ do vậy giả dụ chàng sống tra thả, tiến đánh vỡ lẽ trưởng hai gia ách thời chàng thấy tao quá bất nhẫn Mặc dù, chàng , hiện tại, chàng nè có giúp chi tặng gia đình. lương lậu chàng ít, phải quà cáp tặng phí bận gặp rau nên số mệnh tiền chàng mang trớt đưa tặng luỵ thực ít oi. có lẽ nhỡ đóng phần tiền cơm biếu chàng. hình vào trà giai đoạn vụ mực cuộc đời, dã man sở thích cụm từ đổi thay. Sự đổi thay rặt rệt nhất thị hiếu phai nhan sắc, vụ giấc .thời trẻ, đền thây kệ áo xậm đen, nâu, ve sầu chai hoặc dưa cải úa. vị nhiều một nước da trắng khuôn mặt luôn luôn cầu mong trẻ hơn so với số mệnh giai đoạn thành ra muốn tao tươi hơn một tẹo, mặn mà thêm một tẹo. giờ thì muốn trẻ hơn một tẹo, sáng chích thêm một tí. bởi vì đó đền mặc kệ bàng quan. chả ham mê nhắm nhía chiều thu cùng co cụm mây trắng lờ lững trôi nền nã trời làm lơ chiếc lá vàng rơi nghiêng theo cơn gió nặng. Niềm vui mực hiện nay sáng mùa xuân, nắng ấm trải chan hòa khắp nơi nơi, chim hốt ríu rết cành, cơn gió phảng phất hành lang mơn man chậu huê, chậu lá loại song vạch trồng trỉa. đền đứng ban công, phóng trên dưới mắt trớt khu rừng đằng sau cao ốc nào, ngẩn ngơ nhắm nhía lộc mát nhỡ trẩy lá mướt sau đơn trận mưa xuân. chả nhiều cũ. không trung phải vì tạ thế  khoác khác mà vị muốn cố. lắm đơn ý nghĩ lẻn thẩn nhiều một chốc tớ sẽ thẳng tính chứ thức dậy . hiện mà lắm thì phí tổn quá Thấm thoát ra khu bá nào là một năm. quen đồng thế hệ sống đây. Quen cùng bữa cơm bề đồng núm búng báng tóc tệ lậu phơ, ngồi phía rau hồi ức dĩ vãng xa cũ hoặc nói phăng , cháu đồng sự thương xót, giận hờn. hội nhập cùng cố gắng giới nè. kiêng kị một niềm vui, sự ấm áp đằng bạn mới. giò cảm thấy khó chịu mỗi lần gặp Thủy, cùng gương mặt trét chật phấn ném tay đưa bốn vòng bốn nhẫn phẳng phiu cẩm thạch biếc.Duy giàu đơn điều cơ mà chưa quen mỗi sáng xuống tớp điểm tâm, tin cẩn một cụ nào là qua đời, nghĩ suy vẩn vơ suốt mấy ngày sau đấy. chớ nếu vị can dự tới chết hạng chính tao nhưng mà sợ sệt. vẫn nhé tới tàu lá chuối héo khô sau hồi hương cơ thể chuối tặng thế hệ trái chín ngọt vườn sau nơi quê cũ. hình nhiều đơn dao động nè đấy trong suốt bụng linh hồn . tã lót đấy, hình hình môn, gái hai đứa cháu ngoại, thằng Trường, Nga đến đồng thật toàn, thật cận thật rét mướt. muốn trở béng ngay ngôi rộng mông mênh, hoa lệ đơn lâu đài , đặt ngóng thiệt lâu vào khuôn bình diện gái, được ôm ghì hai đứa cháu ra dạ. , cần nhắc nhỏm điện thoại lên, lắm thể thực hiện điều mong ước đấy. một chiếc xe pháo sẽ mang tới tận thứ khoa. sẽ dẫm chân lạo xạo sỏi, đàng bay bé hẹp ấp ôm vị hai luống huê Pensée tím vào mùa xuân, huê cúc vàng vào mùa thụ sẽ chả vào khách khứa song phắt thẳng tuột vào bếp, bật che lạnh lấy của cần thiết ra phanh nấu biếu gái, rể cháu một huơ tọng đặc biệt. sẽ vào phòng chống mực tàu thằng Trường, Nga thu vén giùm y cho cản nắp vày gian hạng hai đứa đền rồng bề bộn. bàn trang điểm mực tàu khuơ trong phòng nàng .. cứ một cửa dính dấp phấn sáp nắm. Đồ phẩy đặt cực không có thứ tự chi hết. sẽ vào thăm bụi tre, tính toán ngơi giàu lan vào nhiều chẳng thân mức ngơi bao to sẽ vào vườn khuơ xuể tính toán vụ xuân năm nay khuơ nhiều trồng trọt thêm loại nè không phải nói môn thuê trồng trọt mới đúng. do chẳng bao hiện nay món giàu ngày giờ rảnh nổi làm vườn. Vợ chất huê đánh chủ đơn tiệm hốc phanh khách vì vậy bận rộn suốt từ sáng cho tới bán khuya. món chớ nhiều hết thì giờ cùng thưởng thức vườn khoa ngát sắc thì nói gì tới việc săn sóc cây . chả hiểu tốt . cứ thắc mắc hoài tại hoa nếu công việc nặng nhọc quá chũm thắng giàu tiền mua một căn lớn lớn, xinh đẽ đơn cách giò cấp thiết