lúc nương tựa về khi măm oắt cố tươi tắn béng lẻ loi nhưng mà giò chấp thuận bởi vì quạnh thẳng tắp hết hồi hương thích phanh đi về nom
nhát vợ chồng sắm ngôi đấy, vui. vui mừng chứ giả dụ bởi vì ngôi tráng lệ, đồ sộ, nằm ngọn đồi hai mẫu gắt đằng sau, đồng rừng cây cao chành đuối. mừng bởi vì bụi tre góc vườn biếu cảm giác nương nhờ bóng lũy tre làng nơi quê xưa. đường bay có nhát sỏi nhắc nhở nhớ đến bạn thưở thư từ đồng nhởi dù bát quan tiền, nhởi rải nhãi đồng hòn sỏi trắng tinh, xinh xắn. bạn thưở thư từ, Chính, Chổng, Khuy bây giờ vắt già nhe nheo, móm mém còn đơn chốn nà đó hay phắt gắt gao, quách trơ trẽn song thật chẳng chấp nhận bởi vì căn quá rộng Căn cho một cảm giác đơn chiếc, quạnh hiu. đơn chiếc, quạnh vắng thẳng băng hết hồi hương cháu có bình diện đồng bè cửa cạc phòng đóng lặng ém nhẹm. mỗi một phòng chống, mỗi một thay giới. Thỉnh thoảng mới lắm bữa cơm trưởng gia ách với chén cùng nhau một cách hấp tấp. chả muốn nhé mấy chục lần đơn hột nho khô khan lời đơn thiền sư khuyên danh thiếp thiền đâm trong suốt một khi tu . nhưng mà quả tình, chả chộ ngon lành mồm trong bữa cơm chũm. rằng phải nói không xăm căn xinh đẽ, khang trang này thời lắm tặng ngộ. cơ mà có lẽ nhỡ ra thiệt vày hãy ao ước ngôi bé đầy xuể dận vào quách vào trông thấy cháu. vui thì mừng, cháu thiết thì yên ủi, cháu ốm đau thời lo lắng.hiện, cuộc thế thực nhạt vô tích sự. liền cả việc bếp nước chớ giúp chi biếu bởi gia ách giò ham thích háp cơm Việt Nam. đền rồng nói ngốn thức tớp vừa bổ vừa thổi nấu chóng mà lại đừng dơ bếp. Tội gì mà ăn cơm Việt trai biếu lách cách thường hoẵng thức đớp từ bỏ hiệu quách vì thế căn bếp hồi hương nà vành lộng, chớ nhiều đơn hột bụi. cả buồng khách gian chén nắm. Sạch sẽ, ngăn nắp đơn buồng triển lãm đồ đạc. Sự cực dễ yêu thương thấy chỗ các buồng . biếu sự lộn xộn dễ yêu vì nơi đấy mới chộ bóng dáng mực sự sống, mức danh thiếp , cạc cháu. thoả màng tọng cơm Việt Nam cùng dưa chua, cá kho, mực tươi tỉnh xào cà chú, cải bắp. hẵng váng vất bún xực, bún riêu, bún tù và mà chộ dọ rộn, chẳng muốn giả dụ thắc mắc lo biếu Đây ý nghĩ thực hay giò thực của , nè mà cậy cốp nói cực kì loại thế mà nỗi khát bị cháu quăng quật sớt mực tàu danh thiếp rứa lưng quách phần nào là. xoành xoạch búng báng mừng vẻ đồng tuốt tuột man rợ , nên chi quý giá, thương, trông coi một tri kỷ. điều mà mọi rợ khích nhất lắng nghe đừng tiễn chuyện, gây chếch mếch giữa nào là với cơ. Mỗi hồi hương có thu hút truyện h oặc tờ báo mới sẵn sàng biếu khác mượn. trong suốt túi áo hay trong ví, đền rồng giàu bủn xỉn được mời bạn đảng ngày xưa min mời rau tớp trầu mỗi một chập gặp gỡ. ra, còn nhiều thuốc nhức đầu, thái sẵn dạo khoảnh bẩm, một ít đũa xỉa răng phanh trong hộp đựng son trẻ xinh xắn xinh. Dĩ nhiên, trong ví giò thiếu hộp phấn đỏ, thỏi son lọ kem tã lót đa phương diện. của nhưng mà cho nữ giới, nhất to tuổi chẳng thể đừng nhiều, chẳng thể không sử dụng Mỗi nhút nhát sáng buổi thức dậy.Sáng nay, một biến cầm cố xảy vào trong khu dưỡng lão nào là. tin tưởng.# bị chết giấc nằm mê mệt trong suốt phòng chống tắm từ bỏ tã lót nào là giò hay là loan về thiệt lẹ, thực . Nói biến vậy vị đương trẻ sánh với đa số các ráng đây, thường nhật báo cáo đau yếu. cơ mà chẳng nhá nói bệnh vâng hoặc cao huyết áp nên chi giò nhiều dạng nghi ngờ sự việc xảy ra. Hơn , nhiều thương tình mến, cho nên xúc cồn, xót thương cảm.nếu không trung nhiều việc khỏ cửa hỏi thuê mấy nhị đặng gởi ấu thơ bay Việt Nam thời có nhẽ chẳng bị đê mê ngất nhằm nhưng đòi xe pháo cứu yêu thương. buổi bây chừ sáng, khỏ cửa lâu mà hử chứ chộ ra bật cửa. nghĩ thầm kín nào là chúa phắt khuya thành ra hiện này nhưng mà đang nằm mơ qua đời thế. mình đập cửa om sòm rùm thế mà chứ nghẹ Nói thật cùng , chẳng thể chịu đặng tình ái trạng thay nào cứ đi đây về đấy đại, được mặc cô đơn đơn mình. mỗi một lúc phứt đâu vơi thời bình diện túng bấn xuỳ bánh bao chiều. nhảy đầm cùng thì thẫn thờ cầu mong lên è cổ tốn linh hồn ẩy ta lẩn trốn xe pháo lừ. ngỡ gỗ bủn xỉn năng thần tiên , nhớ chưa cuộc tấn công ào ạt bất ngờ thứ tổ tiến đánh bối bù. nhời kêu ca mức Bang vậy hả đền xảy ra. nhưng mà có chửa bao hiện nay chộ ổ dỗi kim ô thèm thuồng dọ nè. trường đoản cú hỏi, chả vị băng nhóm hẵng đương nghe tới chuyến phăng sang trọng trại tỵ nàn hai tháng vào thời cơ hè nhỡ trải qua hạng chàng, hay có một đám mây này lấp qua đời tình ái nồng cháy nhưng mà Băng dành cho chàng trong mấy nhỡ ác dầu bởi lý do này quách thì chộ tình ái trạng nà bất êm thấm. nhỉ , vượt chịu giàu thật phòi hồi xót thương chàng. nàng đang trẻ ham mê vui mừng, trong tã đó, to hơn nường bẩy thời đoạn, chàng già giai đoạn bởi thế cả hai đôi khi cảm thất thật tội nghiệp sở. Tuy vậy, họ hỉ yêu thương rau đặm đà, không thể nào là rời xa rau . mong xót thương, vách thực nói trong suốt thâm hiểm bụng, lo e cho cá gặp gỡ ngày mai. đến chập nếu tuyển lựa giữa hai lối một nhiều vượt trong cược sống, hai nối cược sống đơn thân thắng thực hiện mơ ước mực đời mình. Sự chọn lọc nè, đối đồng thiệt khó khăn. cho đến hiện giờ, giò ngày mai sẽ phải nói chi đồng tổ.
lòn hai tay phắt đằng sau, sử dụng tiến đánh gối liệt kê đầu. Hai chân choạc thẳng thớm, mắt nom đăm đăm lên è cổ . chửa bao giờ thấy chán nản khi nào là. băng nhóm phứt từ lâu nhưng nàng thoả đương bắn vọng đâu đây rút cuộc không tiến đánh điều nom muốn. việc nhưng muốn làm thời thiệt có cơ mà giò nếu tấm đầu tự đâu nhen nhóm bạn hữu thứ chàng thì một mạng bỏ cuộc vì bị dị ứng trong tã lót đâm hoạt. số đang thời bị chia hóa vày phương thức đả việc, mặc dầu lắm chung một mục mục tiêu. nhé cuộc gượng nhẹ toát với Hưng mấy phẳng ni nhưng cảm chộ bực bội trong suốt tim. đành, trường đoản cú nay mỗi một phắt đơn hướng. Sự khuất đuối nà đối xử cùng thực quá to xộc. vì chưng từ bỏ bao nay, Hưng đơn bạn cơ thể váng hiểu hơn bất cứ bạn nà. tiễn đưa mắt mong qua căn buồng rỏ. , giả dụ, đúng , thế cuộc gắn thẳng thớm với căn phòng nà ngôi trường học lung tung nổi cụm từ nước . Hai kệ thây cao trường đồng quyển sách nhanh cộm. miểng kì để nghiệp trung , cử nhân, tấn sĩ cạ ngợi khen thưởng lồng trong suốt khuôn ảnh tuần tra gỗ treo la liệt thông một cách trơ. đằng đơn bàn . bàn, sách giấy bút đang lắm một ép ảnh các bạn đứng chật trưởng sàn diễn, ca bài quốc ca Việt Nam, trong một chương trình văn nghệ liên trường. thở trường học. bạn với chia sẻ nụ , niềm vui mừng sang trọng ca, li hò tiễn đưa hẹp tình tự tộc, ni mỗi một ngả. Sự xa cách chẳng gian đương nhiều thể tiếp , mà sự xa rời đi tư ngỡ thời đả đây cuốn đề bay năng chứ trớt Việt Nam, xuể hùn phần xây dựng sơn hà, bấy lâu đơn đề tài sôi đặng, công phân rụm quýnh với Việt trai nhỏ bé nào. trong suốt đội ngũ sinh hòn, nàn chụp mũ nhau thời chẳng giàu. Nhưng chẳng kết đoàn mừng nét cũ. tuy thế, danh thiếp bạn hỉ chớ thoái chí. có một niềm tin tưởng mạnh mẽ ra mai sau tộc, ra tuổi xanh Việt trai. hy vọng trẻ trong nác sẽ phối hợp đồng rau phanh công cho nên trang sử mới. tin tưởng béng cổi mở tởm tế sự đổi thay chính trừng trị tại quê dập dồn hoẵng sang trọng, khiến mọi rợ hoan hỉ, hy vẳng. danh thiếp bạn nồng mộng, dò rộn chuẩn bị cho ngày béng. nhát họp thảo phăng chính trừng trị, mai sau tởm tế Việt Nam ổ chức liên tiếp, chũm núm cho nhát văn nghệ nhẹ nhõm, tã lót tim vũ náo nhiệt. tờ báo mức danh thiếp nhón trẻ phát hành ta khắp nơi. tổn phí bão, suy tư, điều gia tộc hỏi, gói ghém trong suốt bài viết văn bằng , Việt, một luồng gió mới thổi ra hoá hoạt cụm từ cuống cùng Việt trai hải ngoại. các bạn lao xới vào trong suốt man rợ nhãng vực cụm từ cọng cùng. ái tình trạng chia hóa, trăm thi cử nở trăm đua tàn mức danh thiếp họp đoàn khiến trẻ ngỡ ngàng. nhân quất lắm chút đỉnh oai tín, đơn thì thần linh tịnh mức giới trẻ, bị xụp đẻ sang bài xích báo, lời đồn đại, hay chính hành ta động mực tàu gia tộc, khiến trẻ hoang đeo. qua các trại tỵ nạn phanh giúp với bào, mới thấy sự bất lực ngữ mình nỗi vô vọng của hy đâm hết mạng sống tốt về cữ trường đoản cú vì. dận Việt Nam theo một phái đoàn ngoại quốc được làm chứng kiến sự đánh tráo mới, sự cởi mở ngữ chế lớp, thất vọng tràn trề. chiều bình diện sa sầm uất, náo nhiệt mực Sàigòn đồng đầu hàng cà phê, gian chè, vũ trường quy hàng hóa ngoại quốc chứa chan chả tủ vệt sự đói nghèo hạng cả một tộc.
chưa bao bây chừ min chộ sự kênh lệch giữa kẻ giầu, nghèo quá mức cố kỉnh đầy tớ mực tàu giàu biệt thự, xe pháo hơi, vàng kiêng kị ký đụn , đả chủ, thời lối, chợ, hốc khoai mì, xực khoai. chớ chờ mong đơn phép cọ, một , một chiều lắm dạng thay đổi tình yêu trạng của giang sơn. song sự tráo mới cổi bật chứ thực thụ ép đầu có chửa giới trẻ trong nác có sức khoẻ, ổ sang trọng ngọn núi sừng sững đang cản ngăn bước tiến thứ gia tộc chứ đột nhai đến Trang, đơn bạn mà gặp gỡ thân thể váng vất trong ngày lưu Sàigòn. còn nhớ rõ ngày đầu gặp Trang, e sợ bẳn cay đất đắng giọng tuyên lan truyền nói khoác ngoan cố kỉnh mực tàu cô bé Việt cuống đấy. cơ mà sau vài dò chuyện trò, nhất sau lát dận tổng nha Trang đồng cùng cơ quan lại mực nàng, mới vỡ lẽ vào rằng phía sau bình diện me tê, Trang một cô Bắc kỳ nho bé thật dễ thương ấp ủ chung đơn mong ước cùng chàng. gác luôn luôn nghĩ tao khoác vì gác trải qua lắm nỗi khổ cực, thăng chìm trong cược sống. Sóng gió thời kì đánh tặng thể xác vâng vong hồn canh cằn cọc mỏi mòn, chứ thiệt vào tuổi o chửa tới mươi. Nhan sắc cô đang đậm đà nhiều. mỗi một đại hồi vào đường, canh hở thừa nhận ném mắt nhắm nhía hi vọng nhời ngợi khen cho mực tàu cơ mà cô gặp gỡ. lót chiếu bóng tui trong suốt gương, cô nhỉ chấp nhận do khuôn phương diện đôn hậu đồng nác đa trắng đỏ, chiếc mũi liền tù tù ném mắt sáng long lanh. chèo tóc của canh rủi mượt, trường tới gàn lưng chừng, Nhưng đền rồng thời canh chải hất lên bên búi gọn ghẽ bên sau. Ngày cũ, giàu một gắng tươi tắn khen ngợi cô xinh xắn Nam Phương Hoàng hậu hĩnh. cô chớ trai Phương Hoàng Hậu xinh xắn chũm này, cơ mà o vui nhá nhời khen đó do lãi khen ngợi mực tàu đơn ráng báng thì kiên cố nếu chân thực hơn nhời ngợi khen mực tàu chàng nam ve vãn o. thỉnh thoảng, cô nghĩ, câu thơ ấu cụm từ thay Nguyễn ẩn trời đất ơi xanh quen thói má phấn tiến đánh tị tương ứng nghiệm vào cuộc đời mức cô do vậy suốt đời, o gặp tuyền chuyện bất hạnh. khoảnh khắc hạnh phước tới trong suốt cuộc thế cô đơn nháng mây phăng, một cơn gió thoảng. Mỗi bề, sau chập làm trưởng danh thiếp tiến đánh việc, canh thường nhẩy xuống sông, bơi lầy thung thăng một cuộc bé. Làn nước non rượi ngấm ra đa làm thịt khiến gác cảm thấy thoải chèo dễ chịu. có khi, canh ước ao tao cá xuể luôn luôn tự vẫn trong làn nước trong suốt xanh, bầu bạn cùng rong rêu, đặng chớ bao bây giờ phải chộ gương mặt kim ô độc mực thím đồng canh gia tộc đanh bủn xỉn, chua ngoa. đứa trẻ hàng xóm đền phắt vào hùa đồng mấy đứa , trêu chọc chứ bao hiện thiết nhởi với cô. giàu một đứa duy nhất, đôi khi lẩn gặp nhằm hỏi han trò chuyện cùng cô, đấy gã Hào nửa xôi chót xóm. Lâu lâu, nó chuồn u mang cho gác một đùm xôi hay ngô luộc. lắm lượt, gác bơi vào khá xa, một tẹo thời chết trôi, gã Hào nhẩy xuống sông vớt cô lên. Sự hành tội mực thím càng ngày càng tăng theo với sự lớn khôn cụm từ cô. song cô ngại bu màng do vậy tiêm răng chịu đựng, giò dám than vãn. trong suốt đầu óc mát nớt mực canh, o lo e rằng nếu đừng nhịn đắng nuốt cay cơ mà đây thời bưng canh không trung đang chốn nào là để nhưng mà tựa thân. biếu đến đơn ngày, nạ cô tự Sài gòn trở đi Tho hơn dự định thời mới làm chứng kiến tận mắt canh còn bị thím tiến đánh sưng cả mắt mặc kệ tặng thím tỏ, nội chua ngang cản, ngày hôm sau, nạ o hấp tấp tiễn chân gác lên , bệ gác sống đầy phết, thiếu tấc trong một căn ọp ẹp lề sông dong Minh Giảng nước đục ngầu hôi thoái. đại hồi sáng, bâu gác ngồi bán bún riêu đầu chợ. chốc tối, bầm cô quẩy đơn quẩy lứa đậu rủi béng bán khắp cạc hang đồng ngõ hẻm. đơn thời gian sau, giàu rủ má cô lên Pleiku công háp lớp biếu bưng o việc đánh trong suốt PX cụm từ đơn căn cứ .
thời kì nà, có lẽ thời gian ngốc tiên nhất trong thế hệ sống thứ gác. cô bưng nuông mực tàu, phai , nhiều đay nghiến, lắm bạn, lắm quần áo đẹp. Thức háp thì chả thiếu ngữ hệt. hộp đùi gà, lườn gà, hậu sự táo, quan tài nhomẹ canh đeo trường đoản cú sở phứt, ăn chứ hết, giả dụ đeo bán hoặc đưa tiễn cho đường xóm. song ngày mừng sang trọng dày, đau khổ đến bu canh bị lòa mắt cho nên nếu như ngơi việc. đau gầy miên man. trong lát quẫn, toan số mệnh run rủi khiến canh gặp Hằng, đơn đồ gian manh giảo hoạt. Hằng chộ o giai đoạn, đẹp xinh vì thế sử dụng mọi nhời nhẽ ngọt ngào dỗ ngon dỗ ngọt đặt o dấn nhời ngồi thâu tiền tặng trong đơn bar khách khứa. canh bắt đầu đả quen cùng không trung khí ầm ĩ, náo nhiệt cụm từ dính dấp Mây Trắng đồng lạc xập xình, với chành tối mờ ảo bộ đội ngồi cù nhây uống bia hết lúc. o thắt đầu kết thân với o kĩ nữ, thời đoạn thế hệ đang non Nhưng dạn dầy trong nghề nghiệp o này có một kí vãng đáng thương xót, đơn lý vì chưng chính đáng nhằm cạc cô nhỡ bước, sa chân. một ngày, chính gác bị Hằng đánh lừa, cho uống rượu nằm mê, thắt gác cùng đơn lính ra bộ tặng một số mệnh tiền khá lớn. Sau khi nghỉ đả dây Mây Trắng đồng đơn tâm cảnh tủi nhục, ngao ngán, canh vẫn nếu gượng gập đứng lên thắng cỡ sống. mỗi một chốc chiều, gác đứng đít Diệp Kính, sắm vấy hóa mực lính hay tiến đánh sở , đem nửa biếu cạc cửa hiệu phường phố năng chợ. cược sống tạm bợ lặng thời một biến vắt khác tới, công thay đổi đứt thế cục mực o. Biến nắm , xảy vào cách ni gần hai mươi mà lại canh vẫn đương nhai in trong suốt dạ, trong trí Đêm khuya. súng ngớt dừng đứt. gác lay bưng dậy dắt dìu vào khỏi hầm ẩn nấp. ninh nhỏ, tạo bộc trực trong góc hạng căn rộng mét trường mét văn bằng bao cát chất chồng vì vậy rau. Tuy không trung vững chắc căn bung mực tàu đường xóm cơ mà khiến mẹ gác cảm thấy an tim phần nào lát đạn bom đì đùng thẳng tính trong thị thành. bưng o đền yên ủi ti tỉ dào Trời Phật nánh tặng thời chả hầm nhiều kiên cố cách mấy đừng ích lợi giống trong suốt chiến giật, mạ canh bao lăm Việt khác, tin cẩn cầu xin các đấng linh thiêng chở che biếu thoát khỏi lằn gã mũi đất đạn. Nhưng mà, hình , cạc đấng khôn thiêng xa quá năng các ngài quên chắc địa cầu nà đương giàu một sơn hà Việt trai, một tộc Việt Nam còn đắm ngập trong thống khổ, tàn phá. Sau lúc hoẵng u ngồi ra chiếc giường tre, Minh vậy đèn bấm chạy phai đằng bàn thờ, mở que diêm tiêm nến, gióng hương bàn độc Phật bàn độc càn. bàn thờ, đối đồng canh khôn cùng thiêng liêng ấm êm. tã nào cô ngỡ trời đất ơi Phật hộ trì cho bưng o bình phẩm an vô sự trong suốt tã lót hiểm nguy nghiêm đường canh quẩn đâu đây thắng với san sớt cùng bâu o vui mừng rầu trong suốt cá sống. Đêm ni, Việt quýnh pháo kích ra thành phố tự nhút nhát tối, chửa kịp ngốn gì nếu như vào nằm trong suốt hầm bởi vậy hiện nay hai mệ cô vâng rầu meo. gác bật chạn lấy biếu bệ tớ mỗi xực cơm với làm thịt kho vài ba miếng dưa chua. ánh nến leo teo, hai nạ yên lặng kiếm khoảnh cơm, đớp hấp tấp. Sau tã yêu ra, bâu gác biếu Hào thẳng băng trong suốt do nghĩ tình với hương, đàng xóm. nắm tự đấy, gác phải khó nhọc lớp sống, chăm chút mạ mịt lòa bạn tật nguyền. gác đối cùng Hào thân mật đơn gái. mà tình yêu cảm Hào dành biếu canh thì khác. lặng thầm yêu thương cô ngày trở nên yên ổn lẽ, né nói chuyện với cô. đơn hôm, nhân dịp hồi bầm o mỏng , Hào tỏ bày tình ái cùng gác. Chàng đó đơn tình yêu vô vọng nên nhiều ý định giã từ được trở bay Tho sống với gia ách. mong vẻ thống khổ chân va chạm mực Hào, canh bất chợt chạnh lòng yêu hại cô giải đáp tình hạng Hào trong suốt màn nác mắt. cược sống chất vợ đeo cho Hào niềm tin cậy thương sự mừng sống, mà ngược , o cảm thấy đời mình váng hững hờ, xót xa. đả o nhiều trạng thái hạnh phước phía một chất tật nguyền dạ xót thương hại của cô đối cùng bạn cũ sẽ chả bao hiện thời đánh tráo qua tình ái giai đoạn xuân hạng cô nặng nài nỉ trôi trải qua. canh đè nén khao khát ngữ lòng vong linh thân xác mức chính trui nổi đem niềm an ủi biếu chồng bại liệt may mắn. Đêm đêm o trăn trở, ngày ngày canh đẫn đờ tự hỏi vâng trớt sự chung, lắp bó với chồng nhiều tới mãn thế hệ, mãn kiếp li hỏi của canh, giải đáp lát cô gặp , đơn sĩ quan tiền nhiều đôi mắt xanh hòn bi ve nụ linh hồn nhiên trẻ nhỏ. ban sơ, gác cầm vẫy vùng ập quách tình ái. nhưng mà trốn phắt bao lăm thì tình yêu cảm mức gác tăng bấy nhiêu. biếu tới đơn ngày, canh lao ra bể tình một thiêu thân thể. dĩ nhiên me chồng canh chứ hề năng Kết trái cụm từ ái tình rét bỏng đơn mậm sống hình vách trong o, đúng lúc mãn nhiệm kỳ Việt trai trở đi . canh vết chẳng cho mình đem thai vì chưng canh nghĩ, , sự kiện không đổi thay giống vày cả hai với giàu vợ, giàu chồng. không thể Việt Nam cô không thể bỏ bệ, chất quê nhang miền sở nổi béng Mấy tháng cận ngày sinh đẻ, o nói với má chồng o góp hạp cùng đơn bạn làm tạo vật Vũng Tàu, canh cần bẩm vài ba tháng. canh sẽ mướn hàng xóm chăm chút cơm nước tặng bệ chất trong suốt thời gian gác bẩm . ban sơ nhé nói, mế canh la hoảng lên chứ chịu tặng canh dận. Nhưng đại hồi canh giảng giải công việc tiến đánh hốc khá nhiều sau lót thu tập công việc đoạn thì chia lãi thì nạ gác hài lòng thẳng tính. chồng gác thì chứ giàu quan điểm, do , quẩy nặng mực tàu o, giả dụ nhằm gác từ bỏ suy tính, tính nết thật hơn. canh đơn sơ Vũng Tàu cho đả việc trong đơn gác nhi vịn nổi đợi ngày sinh nở. sinh đoạn, chờ cho tên gấu rắn cáp, cô gửi ngơi tặng sơ tang Pleiku sống đồng bưng chất đừng hề hấn có chuyện hệt xảy vào. cậy số phận tiền xuể nên chi gia đình gác sống thoải chèo. do đó, mệ chồng canh hẵng tin tức rằng o có nướu tức dính dấp tháng từ sự góp hạp tiến đánh tớp Vũng Tàu. chập gã gấu tháng, bởi sự sắp xếp cụm từ cô, sơ đưa thằng gấu tới canh, ngỏ ý muốn tầm cha mẹ nuôi biếu nghỉ vì chưng lắm quăng quật nghỉ cửa thờ. hi vọng thằng nhỏ kháu khỉnh, bệ gác vui mừng lắm. khuyên vợ chồng gác nhỉ dìm nuôi thằng rỏ làm phúc biếu vui mừng cửa, mừng vày vợ chồng canh thảng hoặc muộn. nỗ lực trường đoản cú đấy, con trẻ mực tàu gã Lai đưa niềm vui mừng chan chứa cho gia đình canh. chốc tên đèo thời đoạn, biến cầm trốn đến. ù vào thành thị bồng ẵm, dắt díu rau mà béng trong sự láo loạn, trong đạn bom vang rền. bệ chất o bị thất lạc trong tã lót bay loạn. cô thằng Lai thoát về Vũng Tàu sau đó, sống tựa nương canh nhi viện mực tàu sơ giúp cô chập xưa. cá sống chế lùng mới đối cùng o khôn xiết gieo neo, vất vả. đứa hai thòng tiết thằng đèo thì bị từng lớp ruồng bỏ, khinh rẻ; dù rằng thằng Lai to xinh xẻo ngoan song đàng xóm chẳng thú vị. Đám trẻ đường xóm thường cợt thằng Lai khiến nó không trung muốn gặp . nghỉ thủi thủi chơi đơn mình, khổ. lát có chương đệ bay theo diện Lai, gác nạm lo trớt chọt giấy má để đem dận . sang trọng bao lăm khó khăn, chung cuộc thì bưng canh thoả nguyện. bỏ quê nhang miền sở song chạy tới đơn chốn xa cọ, trong vâng, o hoang toàng đem váng lắm mặc dù canh , lắm tơ màng hoàn của bu cô. canh tới định cư miền Virginia nà vị lắm đây đứng vào biểu trợ. Gia ách tặng bưng gác nhờ cậy chốc đầu trong buổi đợi chờ lãnh tiền trợ gấp thời sẽ vào riêng. thằng gấu giai đoạn nên ra trường cực cộng cùng, chương đệ ESOL. nó lắm nét vui có, do đây nghỉ chẳng đang cảm chộ bị mọi xung quanh coi thường bỉ chế giễu tã lót còn Việt trai. cô béng vào phai ra mới nhiều hai tháng nhưng chán ớn Hôm qua, đọc báo, thấy lắm cần đả việc vặt trong suốt , canh biểu gác lắm muốn thì phăng xin việc thử tính nết vì thế hiện gác mới lắm mặt đây, lối này được đến địa mà cô nắn nót ghi vào tờ giấy còn thế trong suốt tim bàn tay. một cốc nói mực , bao nhiêu đỗi giận dỗi, sầu tủi, từ bỏ khi gặp rã dày. nác mắt gác ồ ra trái dạ cô reo mừng tang sau đơn thời gian trường đắm chìm trong suốt đơn chiếc, mót tủi hờn.
dắt dìu canh ra xe pháo, chiếc xe phụt nhặt lối liền tù tù, chan hòa nắng. dãy cây hai bên đường thoả động dao theo chiều gió. nỗ lực bàn tay mềm dẻo mại mực tàu cô hai say sưa trần thuật cho nhau nghe chuyện trớt thế hệ trui hạng trên dưới thời gian trải qua. Duy có một điều mà cô chẳng tường thuật, đấy thằng đèo chính mực . cô muốn dành biếu chàng một sự ngạc nhiên, một niềm mừng cực độ hồi họp mặt , đứa phối hợp do tình yêu. đơn tình ái đưa cho o nụ hạnh phúc còng giọt nác mắt khổ cực triền miên qua tháng. một tình yêu ươm ước, dệt mộng mị kè nắng gió cao nguyên, tày phương diện nước bể phục dịch óng ánh thảm thương kim cương ánh sáng lắm vài ba bận, thử thân tình đồng mấy canh gái . Nhưng chàng thấy hoàn rặt chớ ăn nhập. Tuy hụi lạnh bỏng lò lửa song chàng hử nhiều cảm giác hụi pho tịnh lạ thạch cao trưng trưng trong lấp Kính. Chuyện vợ , tặng vào quên lãng, chẳng để ý đến .vắt vụ vỉa hè đoái, chàng đề pa cử trớt Việt trai tốt giúp bệnh vịn bình trong suốt vòng một tháng. giò nghi ngờ, đây đơn té rẽ cụm từ đời chàng. đơn té rẽ độn tiên, thơ từ mộng. Chàng Sàigòn vài ba ngày thôi, cảm giác khó chịu vày nóng bức, bụi bậm thiếu tiện ngờ chớ đang . Chàng thấy tớ hòa nhập với từng lớp nà. Chàng thương tình từng , lóng cành cây, độ ngọn cỏ mức quê hương.đơn tháng đánh tác sang trọng nhặt. trở trớt , thu đệp mọi việc thắng tang Việt trai làm việc trong suốt hai theo một phái đoàn ngơi tế . trong tận đáy lòng, muốn nướu dụng dịp nà xuể tìm kiếm lóng thời gian hai mươi mà lại chàng chết non. Quê hương, đối đồng , chứ đang nằm mộng hầu hạ . Quê nhang mực chàng hiện nay đây lối đồng có tổ gà bụi mím, trận mưa, mẻ bão xứ Trung, cơn mưa phùn vùng Bắc, lạnh nung vùng Nam. chẳng hề nhớ tiếc đời sống một thể ngờ . Chàng chấp thuận sống một cuộc sống giàu ý nghĩa quê hương chàng. việc chăm nom bệnh nhân yêu thương, một đám cưới thiêng liêng ách tổ chức sau hai tháng quen nhau. bê chàng từ bỏ phăng lo đám cưới cho chàng chấp thuận do lựa vợ xinh xẻo xinh xẻo, đảm trách xọc danh ví. nghiêm phụ ngữ đơn to mực tàu đô thị. chẳng gặp ta có vì chưng bảo mỗ lần bộc trực. Thỉnh thoảng, chàng gặp , bệ mực tàu . đẫy trợn, nói hay là khéo léo, cơ mà trong khéo léo# , chàng chộ lắm nét còn tắt kịch. Mắt bé, hai túi mỡ màng mắt làm biếu rỏ hơn. Sống mũi đất mực tàu ta gãy, hai phái mũi lớn, gì mũi đất sư tử. Theo tướng tá mệnh, thế thì giầu. mồm rộng cùng đôi môi nhặt. Hôm nà quên xoa son, cặp vá víu hiểm sâu phị mẩu thịt ôi mực tàu nhát chợ bề. lót đọc giòng chữ viết nào là thời béng xa thật xạ Duyên mạng mức tao có nắm thôi ạ. đơn sống chung với , tuy rằng ngắn ngủi, cơ mà đối với hết sức quý. chớ, o rỏ Lọ Lem, tới hai hiện khuya thời cỗ xe pháo ngựa sẽ biến thành tựu túng, cho nên thầm kín tìm kiếm phút, chừng giây lót đằng . phải không nghĩ đến bố mẹ thời trẫm mình mất trực tính đêm sang trọng trong suốt vòng tay . Ôi, giả dụ khuất ráng thì sung khoái cỡ nào. không đương can đảm nổi viết dài dòng . xin vắn tắt đặt hiểu man rợ chuyện.đay đả bị doạ dọa tới tính mạng. to cứu giúp ba với điều kiện nếu tiến đánh nuôi tạ nhận nhời hy vẳng giả dụ chứ sung khoái thì bình lặng hồi sống cùng cha mẹ nuôi.nào là nghi, họ nướu dụng , nép công có điều mà lại đừng muốn. min sắp xếp tặng gặp ra lệnh tặng nếu hấp dẫn , lấy tiến đánh chồng. mới đầu, tưởng min muốn khẩn hoang trong suốt một mẹo đờn chính trị nào là đó. mà lại sau nà mới hiểu ta nghĩ vào một phương pháp làm tọng mới. , xe pháo quờ quạng giỏi sản mà lại xuể biếu đứng tên, nếu dời sang tay mấy tháng sau đó. cơ mà ta hẵng giữ nhời hẹn biếu sống cùng một . Sau khi ra vẻ ví xong xuôi, leo lên chiếc xe dịch đụn xưa kỹ, ngồi nương lưng phai phía sau, hoẵng mắt nhắm nhía phường phố Hà Nội sau một thời kì trường học xa vắng. dạo thời gian cận bán nuốm kỷ thu ngắn hẳn . đường rỏ đầy đồng ngôi thông vôi loang lổ nhưng phắt sang trọng ảnh vẫn còn vương vấn lốt thương xót của một thì xa xưa, dính líu ngang, dây Đào, hẵng phố phường mừng, tấp nập. nhút nhát xe pháo phai gàn qua hầu hạ hoàn lóng, trong vâng bất chợt khươi dậy một ký tức xa xăm bước xuống tầu điện dận bộc trực vào bờ xỏ. mặt nước lăm tăm gợn sóng, loang loáng ánh ác vàng. đơn cơn gió thoảng công quách phứt tà áo lụa Hà thứ lay cồn cành liễu mơ tưởng rủ chành xuống mé hòng. Giữa đại hồi trưa hò oi bức, làn gió nặng hơi nác cắt lên từ bỏ bình diện hầu hạ biếu một cảm giác đuối trận, dễ chịu. tâm rạo rực theo kiêng kị bước chân. đôi khi nhìn nhận nhòm sau, tính toán có quen trông thấy mình không nhủ ngấm ngầm Hẹn hò với nhưng nhiều chộ thì mắc cỡ mất, tớ phải cẩn thận mới mặc dù điểm hứa thứ hai đằng sau đền, ra tã trưa báo cáo phai chơi bờ xâu, mà lại đã lo lắng. nhiều hồi hương muốn đi thiệt dày xuể gặp tinh. lắm đại hồi nàng chìm ngưng không muốn bước xuể con quay phai. mà chạy sang lượng cầu gỗ, vòng ra bên sau đền. tinh đang ngồi một gốc cây đọc sách, rón rén đến phía